Người mẹ nuôi lớn Tùng Tâm tên là Tú Tú, không phải mẹ ruột mà là mẹ kế, nhưng Tú Tú không có con cái nào khác.

Mẹ ruột của Tùng Tâm, Trân Trân, qua đời vì biến chứng sau sinh khi Tùng Tâm không lâu.

Tùng Tâm hoàn toàn không biết gì, chị cả và anh trai đã kể cho cô nghe ngọn nguồn sự việc, nói rằng cô chỉ có một mẹ ruột, không được phép gọi dì Tú Tú là mẹ.

Tùng Tâm có lẽ biết mình là người thích rõ ràng, cho nên trịnh trọng phân biệt, người mẹ mà cô chưa từng gặp mặt liền gọi là mẹ Trân Trân, người mẹ đã nuôi nấng cô liền gọi là mẹ Tú Tú.

Cha của Tùng Tâm cảm thấy em út thiệt thòi, lại còn quá nhỏ nên phải thu xếp cân bằng để mọi người chung sống yên bình dưới một mái nhà.

Vì vậy, trong ba người con, cha Tùng Tâm lại cưng chiều cô hơn một chút. Tùng Tâm không thích ở nhà muốn đến nhà Gia Mộc chơi, liền để cô đi.

Về phần vì sao Tùng Tâm lại không đến nhà người khác còn có một đoạn chuyện xưa.

Tháng X năm Y, Tùng Tâm buồn chán chạy ra ngoài xem người dân trong trấn thực hiện các nghi lễ và tổ chức lễ hội.

Trong đám người rước bái Phật trong chùa, có những đứa trẻ đóng giả Kim Đồng, cũng có những đứa trẻ giả làm Ngọc Nữ ngồi ngay ngắn trên kiệu có hoa tươi và hốc nạm vàng, được bốn người lớn khiêng. Trong đám đông người đánh cồng, đánh trống và vẫy cờ đủ màu sắc, địa vị nổi bật không kém gì các vị Bồ Tát, cảnh tượng cũng ngoạn mục lạ thường.

Tùng Tâm đi theo đoàn người, đầu tiên lặng lẽ đi đến nhà Dung Dung đang giả làm Ngọc Nữ, người quá đông cãi cọ ầm ý, không thích hợp. Cô lại lặng lẽ đi đến nhà Gia Mộc đang đóng giả Kim Đồng, ở đó chỉ có ba người nên rất yên tĩnh.

Tùng Tâm quen đường, giống như chim én mùa xuân vô cớ bay vào nhà người ta để làm tổ, thường tới nhà Gia Mộc lưu luyến đi dạo.

Trấn trên không lớn, Tùng Tâm là con cái nhà ai, nhà Gia Mộc đương nhiên đều biết. Không đành lòng từ chối cô chỉ có thể lưu tâm tới cô. Để cô đến chơi ngày càng thường xuyên hơn.

Tùng Tâm thích cùng Gia Mộc ngồi xem TV cả ngày, câu được câu chăng đến khi đói bụng. Gia Mộc hầm trứng có nước đường làm đồ ăn nhẹ. Có khi mỗi người ăn một nửa, có khi cô ăn trứng, Gia Mộc uống nước đường còn lại.

Tính cách tự tại không bị kìm hãm của Tùng Tâm ở nhà Gia Mộc đã tìm được điểm dừng chân, như cá gặp nước.

Một ngày nọ, ngày sinh nhật của Gia Mộc. Cậu ấy tìm thấy một ống tre trong số những mảnh vụn làm nội thất. Cậu giữ lại một đốt tre, dùng con dao để làm thành một hũ đựng tiền, sau đó cắt một khe trên thân để làm lỗ nhét tiền. Cuối cùng cậu thoa dầu hạt trà lên để chống sâu bọ, đem tặng nó cho Tùng Tâm để cô chơi đỡ buồn.

Ngày sinh nhật cậu, cô lại nhận được quà.

Tùng Tâm hỏi, bỏ đầy tiền thì lấy ra như nào?

Gia Mộc nói cậu sẽ giúp cô chẻ nó.

Tùng Tâm lại hỏi, thế không phải là hỏng rồi sao?

Gia Mộc nói, lại làm cái mới cho cô.

Cô liền yên tâm rồi.

Gia đình Tùng Tâm ngày càng phát đạt và mở rộng thành một khách sạn nghỉ dưỡng suối nước nóng. Người bên ngoài thường xuyên ra vào, không tránh khỏi các loại tin tức kỳ quái, chẳng hạn náo loạn bắt gian…

Tùng Tâm không hề có nửa điểm e lệ mà kể lại sự việc cho Gia Mộc, sống động như thể cô đang trực tiếp ở hiện trường, Gia Mộc cũng không chê cô không đứng đắn.

Hai người trải qua quãng thời gian tuổi thơ vô tư như thế dần dần lớn lên thành thiếu niên. Gia Mộc muốn học thư pháp, nhưng trong nhà không có điều kiện để gánh thêm khoản học phí nào.

Trong trấn có một thiếu niên bất lương mới ra tù tên là Huy Huy, anh ta dụ dỗ Gia Mộc đi trộm hương án ở từ đường tổ tiên, là loại gỗ Sưa có niên đại từ thời nhà Minh Thanh. Anh ta hứa hẹn chia chác đồ trộm được, sẽ cho cậu phần hậu hĩnh. Nhưng Gia Mộc không đi.

Ở nông thôn cũng có người ra giá hàng chục nghìn để mời Gia Mộc tham dự kỳ thi tuyển sinh trung học cho người trong quận hoặc thành phố, Gia Mộc cũng không nhận lời.

Tùng Tâm mang cho cậu ống tiết kiệm, Gia Mộc nhận lấy.

Nhưng mỗi cuối tuần Gia Mộc vẫn đến công trường làm những công việc năng nhọc. Đến cuối cùng cậu cũng dành dụm đủ tiền rồi, ngón tay bắt đầu run nhẹ, phải mất 2-3 tháng mới bình phục được. Sau đó cậu mới chính thức học thư pháp, nhận một ông lão cán bộ đã về hưu làm thầy.

Ông cụ nói rằng, tác phẩm của vua nhà Minh khi ấy hai mươi tuổi hiện đã được bán đấu giá, một bức có giá hơn 10 triệu tệ. Thư pháp không phân biệt tuổi tác cũng có những tài năng trẻ đáng kinh ngạc.

Một ngày nọ, Tùng Tâm nói với Gia Mộc cô không muốn cậu đi bơi cùng người khác vào mùa hè.

Gia Mộc hỏi tại sao?

Tùng Tâm kể rằng bà nội nói có một thanh niên rất thông minh được nhận vào một trường đại học tốt, nhưng hai người bạn của anh ta đều trượt nên đã rủ người này đi bơi cùng nhau. Kết quả là chàng trai này bị đuối nước, hai người bạn kia quỳ gối, khóc lóc thảm thiết.

Gia Mộc hỏi, chuyện ở đâu ra vậy?

Tùng Tâm nói, xảy ra ở trấn bên cạnh, bà nội nhờ mình trông chừng cậu, mẹ Tú Tú cũng nói thật là có chuyện như vậy.

Gia Mộc phát hiện Tùng Tâm không phải là một đứa trẻ ngây thơ ngốc nghếch.

Mùa hè đến, Gia Mộc thi vào trường cấp hai tốt nhất thành phố, sau khi kết quả được công bố, thật sự có vài người bạn đến rủ Gia Mộc đi bơi.

Tùng Tâm ngồi trước nhà Gia Mộc thị uy, nói Gia Mộc không có ở nhà, đã vào thành phố học thư pháp.

Gia Mộc đang ngồi trên gác gỗ đọc sách, nghe thấy khẽ mỉm cười.

Tùng Tâm ngồi đó suốt mùa hè, nhóm người muốn bơi lội kia bị cha mẹ đánh mắng vài lần mới chấm rứt lời bàn tán trong thị trấn.

Chờ Gia Mộc và Tùng Tâm rốt cuộc cũng trưởng thành, yêu quái trên đời dường như cũng không có biến mất chút nào.

Nhịp sống vườn gieo trồng rất chậm, những cây cà phê không quen với khí hậu cũng phát triển không tốt.

Vào một ngày bình thường, Dung Dung, người từng đóng giả Ngọc Nữ ở hội chợ chùa năm đó tìm đến cửa nhà, nước mắt lã chã nói với Gia Mộc rằng cô ta đã bị chồng bạo hành.

Tùng Tâm đang chơi trong khu xưởng làm việc của nhà Gia Mộc nói: “Dung Dung hẳn là nên tìm bố mẹ, anh trai ra mặt hoặc vào thị trấn báo cảnh sát. Không nên tìm Gia Mộc. Gia Mộc đã nói rồi nam nữ vẫn là có khác biệt.”

Gia Mộc nghe xong cười lớn.

Dung Dung bị Tống Tâm chọc tức, Gia Mộc cũng không đoái hoài đến cô, liền quay người bỏ đi.

Một hai năm này, Dung Dung thường xuyên nói với mọi người trong thị trấn rằng cô bị bạo lực gia đình, cũng có vài chàng trai trẻ thuận theo giúp đỡ. Rõ ràng, lần này cô ta nhìn trúng Gia Mộc.

Tùng Tâm nói, một cái trấn nhỏ còn có nhiều chuyện hỗn tạp như vậy, thì chẳng phải thành phố lớn sẽ có đầy rẫy yêu quái nhiễu loạn sao?

Gia Mộc nhìn Tùng Tâm, cô giống như một con nhím đề phòng nghiêm ngặt, tuần tra bên cạnh cậu rất nhiều năm.

***

Ngày hôm đó, Gia Mộc cùng Mãn Tinh* chồng Dung Dung đang ngồi ở chợ đêm trong trấn ăn đậu phộng muối.

*Mãn Tinh (满星) nghĩa là đầy sao trời. Mình không biết để tên nào hay hơn.

Hai người không nói nhiều, chỉ chậm rãi uống cho đến khi trăng treo trên đầu.

Mãn Tinh tốt nghiệp cao trung, nhận thầu công trình nhỏ trong trấn kiếm sống. Dung Dung thích một ngôi nhà trong thành phố, anh ta mua không nổi.

Mãn Tinh uống say, dần quên mất khi trước đã vất vả gom đủ tiền sính lễ kết hôn như thế nào, cũng quên mất chuyện tốt mà Dung Dung ở cùng thằng đàn ông khác, thậm chí quên cả việc chính mình đã từng đánh Dung Dung hay chưa.

Ngày hôm sau, Mãn Tinh lái một chiếc xe bán tải đến huyện với Dung Dung để làm thủ tục ly hôn. Dung Dung cũng rời thị trấn nhỏ không có tương lai, lên thành phố theo đuổi ước mơ của mình.

Thư pháp của Gia Mộc đôi khi rất đáng giá, cũng có khi chẳng đáng một đồng.

Tùng Tâm nói đó là vì gà mái cao hứng mới có thể đẻ trứng vàng.

Gia Mộc đem bút lông cho cô, bảo cô viết vài chữ.

Tùng Tâm viết ra một chữ “mộc (木)” ở trên và chữ “tâm (心)” ở dưới. Cô tự hào tuyên bố rằng từ này có hàng nghìn cách phát âm.

Gia Mộc nghiên cứu chữ viết của cô.

Cô mở lọ nước hoa, rắc lên tờ giấy rồi nói: Được rồi, hiện tại chữ này có “hương”, thơm của hoa sen, của gỗ đàn hương trắng, của ớt băm đầu cá, chuyện hợp tan lẽ nào vì hương không đủ duyên.

Gia Mộc nói cô là yêu quái trên núi biến thành.

Tùng Tâm hỏi cậu có muốn xem bức tranh cô hoạ bì* không?

Gia Mộc trầm giọng: “Tùng Tâm rụt rè chút.”

Tùng Tâm liền cười.

*trích từ câu: Họa hổ họa bì nan họa cốt: Vẽ cọp vẽ da, khó vẽ xương.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play