Không chỉ có Lâm Tây, ngay cả Hứa Dư Dung đều ngẩn ra. Cô nói: “Có được không... Em cũng chưa từng yêu đương.”
Thấy vẻ mặt hai người ngây ra như vậy, Giang Nhược Phong không biết nên nói gì cho tốt. Đưa tay vén tóc mai ra sau tai rồi, khuôn mặt xinh đẹp của cô tràn đầy vẻ bất đắc dĩ: “Đương nhiên là được rồi. Tuy nhiên chị cảm thấy... Chẳng lẽ các em không muốn biết chuyện yêu đương sao? Chẳng lẽ các em không muốn biết yêu đương sẽ có cảm giác gì sao?”
Đây là một câu hỏi rất hay. Phòng giam bèn rơi vào trầm mặc.
Lâm Tây và Hứa Dư Dung liếc nhau, sau đó phát ra tiếng nói từ nội tâm: “Nói thật là cũng hơi tò mò. Nhưng mà... Yêu đương không phải muốn là được. Bởi vì đó không phải chuyện của một người. Muốn tìm được một người khiến mình thật sự muốn bày tỏ tình yêu là chuyện rất khó khăn.”
Cô nói xong, Hứa Dư Dung bên cạnh lộ vẻ đồng cảm, gật đầu, hơn nữa còn bổ sung: “Quan trọng hơn là, vì duy trì quan hệ yêu đương, mỗi ngày phải tán phét, thường xuyên hẹn hò, thật sự quá mệt mỏi. Có thời gian nằm trên ghế salon chơi điện thoại di động không phải sướиɠ hơn sao?”
Lâm Tây quay đầu nhìn Hứa Dư Dung đầy thâm tình. Cô cảm thấy Hứa Dư Dung đúng là tri kỷ của cô.
Diệp Miêu còn đang học trung học, gãi gãi đầu, hỏi: “Thế còn mệt hơn cả chuyện đi học sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT