Vừa nói, cô vừa bấm nhận điện, lại bấm loa ngoài rồi nói: “Alo, anh Bưu, có việc gì thế?”
Giọng Trương Bưu nghe vẫn thô ráp như thế: “Này, Tiểu Giang à, đang làm gì đó? Ăn chưa?”
"Ăn xong rồi. Bọn tôi đang tập thể dục." Giọng Giang Nhược Phong vui vẻ, thật ra mặt không đổi sắc. Cô hỏi: “Có việc gì không anh Bưu?”
"Là thế này." Trương Bưu nói: “Không phải lúc trước có nói rồi sao? Có người muốn làm quen với các cô, chủ yếu là muốn làm quen với Tiểu Lâm. Chắc cô cũng rõ, đều là người muốn mượn sức Tiểu Lâm. Theo tôi ấy thì hợp tác với bọn họ cũng không phải không có lợi. Bọn họ đều là người có chút thế lực, có thể hứa hẹn không ít lợi ích. Nhưng tôi phải nói trước, một khi Tiểu Lâm bỏ phiếu cho người khác, vậy thì không bao giờ cô có thể cạnh tranh để trở thành ngục trưởng được nữa...”
Coi như Trương Bưu thành thật, phân tích cả lợi và hại cho bốn người các cô, cuối cùng nói: “Cô hỏi Tiểu Lâm xem có hứng thú tiếp nhận mượn sức không. Nếu không thì tôi sẽ từ chối hết. Còn nếu có thì gửi số của Tiểu Lâm cho tôi.”
Nghe đến đó, Giang Nhược Phong quay đầu nhìn về phía Lâm Tây. Lâm Tây phiền não cắn môi.
Vì vậy Giang Nhược Phong nói: “Bọn họ có thể hứa hẹn lợi ích gì?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT