Cuộc sống hiện tại của bọn họ chỉ là * tiểu vu kiến đại vu thua xa với kiếp trước của cô.
(*)ví năng lực và tài hoa của một người thua xa một người khác.
Cố Kim Việt xấu hổ và giận dữ nói: "Em đang cười nhạo anh"
Đồng Dao không nén nhịn được nụ cười: "Đường đường là cậu cả nhà họ Cố chạy xuống quê dọn phân người, chẳng lẽ không buồn cười sao?"
Trình Tiểu Vũ ở bên cạnh cười to: "Còn cậu chủ gì nữa! Chính là cái chày gỗ! Dọn phân cũng dọn không tốt, còn ít hơn cả em!"
Cố Kim Việt cắn răng: "Đồng Dao!"
"Làm gì! Làm gì đấy! Tránh xa chút, đừng làm gáo phân rớt trên người chúng tôi, đi xa chút, thối chết đi được!" Trình Tiểu Vũ ghét bỏ, kéo Đồng Dao đi ra xa.
Cố Kim Việt tức đến run người, thùng phân đều lắc lư.
Đồng Xuân Cảnh phía sau lập tức nhắc nhở anh ta: "Ngàn vạn lần đừng làm đổ thùng phân, sẽ bị đội trưởng Trình phạt thêm một ngày dọn phân!"
Cố Kim Việt cắn răng, ổn định, anh ta cảm thấy đời này nghẹn khuất nhất tức giận nhất chính là hôm nay!
Khi Đồng Dao đi ngang qua Đồng Xuân Thụ, Đồng Xuân Thụ dọn còn ít hơn Cố Kim Việt.
Trình Tiểu Vũ vừa ghét bỏ vừa khiếp sợ: "Anh đang chơi đồ hàng à? Anh chỉ dọn được nhiêu đó? Anh có phải đàn ông không?"
Đồng Xuân Thụ vẫn luôn nín thở, bị Trình Tiểu Vũ tức không nhịn được, ngửi thấy toàn là mùi hôi thối ác độc, một trận cảm giác nôn mửa mạnh mẽ dâng lên, nôn khan vài cái, nước mắt đều chảy ra.
Vẻ mặt Trình Tiểu Vũ ghét bỏ kéo Đồng Dao đi: "Em phải đi nói với chú Dương, bọn họ dọn với cách này, một ngày cho anh ta năm điểm công là đã nhiều."
Đồng Xuân Thụ vừa tức vừa hận, Đồng Dao thật sự quá đáng, còn dẫn theo người cố ý đến xem bọn họ để chê cười!
Buổi trưa trở về, Khổng Thanh Tuyết đã nấu cơm cho bọn họ.
Lần này trong tay bọn họ đã không còn phiếu thịt, ăn đều toàn rau dưa hội thanh niên trí thức có sẵn, nhưng những rau dưa này thuộc về thanh niên trí thức Đồng Xuân Cảnh.
Cố Kim Việt và Đồng Xuân Thụ mới tới không bao lâu, không làm việc, đương nhiên không được chia, Khổng Thanh Tuyết thì không cần phải nói, ngay cả thanh niên trí thức cô ta cũng không phải.
Sau khi Đồng Xuân Cảnh trở về, Vương Thành kéo anh ta qua nói chuyện.
Đồng Xuân Cảnh hết cách, chỉ có thể tạm thời giao ra một số tiền, xem như phía bọn họ ăn nhiều bồi thường.
Trên bàn cơm, Khổng Thanh Tuyết ngồi bên cạnh mấy người, phòng đầy mùi hôi thối hun đến mức sắc mặt cô ta xanh trắng, ngay cả nụ cười cũng không thể nở.
"Hay là... Các anh đi tắm rửa trước đi?" Mùi nặng như vậy làm sao ăn cơm? Giống như đang ăn cơm ở hầm cầu.
Đồng Xuân Thụ dọn phân đến trưa, đã sớm mệt muốn chết , lúc hai chân trở về đã run lẩy bẩy.
Ngồi xuống ăn cháo, thở hồng hộc uống xong mới nói: "Thay quần áo còn phải giặt quần áo."
Sắc mặt Khổng Thanh Tuyết hơi đổi, chẳng lẽ cô ta phải giặt những quần áo dính phân hôi thối của bọn họ?
Vào lúc này này, trong lòng Khổng Thanh Tuyết đã nghĩ muốn trở về.
Sắp hết những ngày thăm người thân của cô ta, nhưng nếu cô ta trở về, lỡ như Cố Kim Việt hòa hảo với Đồng Dao...
Cuộc sống như này qua vài ngày, Khổng Thanh Tuyết thật sự chịu không nổi, trên người cô ta giống như bị mùi hôi thối hung dính, cả người tản ra mùi hôi thối ghê tởm!
Cô ta phải quay về thành phố!
Cho dù Cố Kim Việt hòa hảo với Đồng Dao, cô ta vẫn có niềm tin chờ bọn họ trở về, cô ta có thể cướp Cố Kim Việt từ bên cạnh Đồng Dao về, trái phải chỉ cần cướp một lần nữa!
Nhưng chuyện này thật sự thuận lợi như cô ta nghĩ sao?
Xã Long Bình.
Cố Tư cầm điện thoại: "Cảm ơn."
"Cảm ơn điều gì? Anh đừng khách sáo với tôi? Có điều ủy ban tư tưởng có người bảo vệ cô ấy, danh tiếng cô ấy nhiều nhất cũng chịu ảnh hưởng."
Cố Tư hỏi: "Ai trong Ủy ban tư tưởng bảo vệ cô ấy?"
"Vương Quy Nhân, đừng nên dính dáng đến người này."
Cố Tư híp mắt, Vương Quy Nhân, Phó bộ trưởng Ủy ban tư tưởng, cậu của Đồng Dao.
"Được." Cố Tư nói cảm ơn, cúp điện thoại.
Không riêng gì người nhà họ Đồng có hai thái độ khác với Đồng Dao và Khổng Thanh Tuyết, mà ngay cả Vương Quy Nhân cũng giống vậy.
Bảo vệ một người phụ nữ phá hỏng hôn nhân của cháu gái ruột...
Cố Tư hơi nghiêng người về phía sau, sống lưng hơi thả lỏng, con ngươi trong trẻo nhưng lạnh lùng điểm xuyến như có điều suy nghĩ.
Nhà họ Cố.
Nhận được tin tức, ba Cố vô cùng may mắn, không biết tên khốn nào nhìn nhà họ Cố bọn họ không vừa mắt, nói chuyện Cố Kim Việt và Khổng Thanh Tuyết ra ngoài.
Nếu như không phải hiện giờ Cố Kim Việt đã xuống nông thôn, sợ bị bắt đến Ủy ban tư tưởng hỏi cho rõ ràng.
Mẹ Cố tức giận vô cùng: "Bây giờ người ngoài đều nói có tác phong sinh hoạt bất chính, nói nó ăn trong bát, nhớ trong nồi."
Ba Cố mặt đen nói: "Điều này cũng do nó tự tìm?"
Ba Cố mẹ Cố chỉ có một đứa con trai bảo bối, sao nỡ để thanh danh anh ta xấu đi, nếu không tại sao lúc trước bọn họ phải cho Đồng Dao năm ngàn đồng?
Chỉ vì không hy vọng chuyện này nháo lớn, phá hư thanh danh của con trai.
Vất vả lắm, ông ta mới ép nhà họ Đồng xuống không lên tiếng, chuyện này cũng cho qua, hết lần này đến lần khác bị người bày ra!
"Vẫn là Cố Tư có tầm nhìn xa, bà còn nói cậu ta cố ý trị Kim Việt!" Trong lòng ba Cố vẫn còn hơi vui mừng, điều này chứng tỏ ít nhiều Cố Tư vẫn coi trọng đến cháu trai của mình.
Năm đó mẹ Cố làm sai chuyện, làm hại Cố Tư suýt nữa chết trong tay bọn bắt cóc, làm hại Cố Tư đến tận nay vẫn còn ngăn cách với gia đình.
Bà ta chột dạ, đương nhiên sẽ không nghĩ chuyện Cố Tư làm theo hướng tốt.
"Tôi nào biết thật sự có tên khốn kiếp nào vô liêm sỉ như thế! Làm loại chuyện thất đức này!" Mẹ Cố đỏ mặt nói.
Mặt ba Cố trầm như nước, ông ta phải điều tra rõ ràng, rốt cuộc là ai đã gây ra chuyện này.
Cố Kim Việt ở đại đội bộ nhận được điện thoại của ba anh ta, anh ta còn tưởng rằng ba anh ta gọi đến giúp mình, không ngờ anh ta bị ba mình mắng một trận.
"Khổng Thanh Tuyết xin nghỉ trong xưởng để thăm người thân là con tìm người ở trong xưởng làm, bây giờ có phải cô ta đang ở chung với con không?"
Cố Kim Việt có hơi chột dạ: "Trước khi con đến thì cô ấy đã đến rồi, không phải đến tìm con, cô ấy tới tìm Đồng Dao."
Ba Cố trầm giọng nói: "Ba mặc kệ cô ta đến tìm ai, chuyện của con với cô ta đã kinh động đến Uỷ ban tư tưởng bên này, hiện giờ cô ta không thể trở về. Ba đã bàn bạc với mẹ cô ta, công việc sẽ giữ lại cho cô ta, nhưng bây giờ phải làm sao cho cô ta xuống nông thôn làm thanh niên trí thức, chờ qua chuyện tai tiếng này cô ta sẽ quay về."
Cố Kim Việt ngẩn ra: "Ba! Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Ba Cố cười lạnh: "Chuyện gì xảy ra? Còn không phải là chuyện tốt các con làm!"
Cố Kim Việt nóng nảy: "Nhưng quan hệ giấu con và cô ấy trong sạch, chúng con không có bất kỳ quan hệ nam nữ nào! Dù có tra..."
Ba Cố trực tiếp cúp máy!