Xin lỗi em nhé.

Nguyện vọng cuối cùng


2 tháng


Dương Kỳ:" Vậy nó chính là của ai?"

Manh Manh: “ Đó là của Nhã Tịnh!”

Biết được sự thật Dương Kỳ vô cùng hối lỗi chạy vội tới bệnh viện, vừa tới phòng bệnh Lâm Mộc đã ném cho anh tờ giấy xét nhiệm ADN.

Lâm Mộc:" Đó chính là con trai của anh."

Dương Kỳ:" Nhã Tịnh đâu?"

Lâm Mộc:" Đang phẫu thuật!"

Dương Kỳ:" Phẫu thuật gì chứ?"

Lâm Mộc:" Vì phước của anh đó! Cậu ấy bị ung thư dạ dày anh lại bắt cậu ấy uống rượu bây giờ sống chết không rõ!"

Nghe Lâm Mộc nói vậy anh liền ngã quỵ xuống đất, chính tay anh đã làn hại người anh yêu! 

Lâm Mộc:" Lúc anh nghèo túng nhất chính là cô ấy tiết kiệm tiền cho anh đó."

Dương Kỳ: “ Sao cô ấy không nói tôi biết?”

Lâm Mộc:" Anh còn dám hỏi hả? Anh không cho cậu ấy nói!"

Dương Kỳ:" .."

Sau 5 tiếng phẫu thuật vuối cùng bác sĩ mở của và nói rằng chỉ cần người nhà bệnh nhân nói chuyện nhiều hơn có cơ hội sẽ tỉnh dậy.

Lâm Mộc:" Nếu anh biết chuyện rồi thì hãy bé con anh mang về nuôi đi."

Anh đã bế đứa trẻ trên tay nhìn nó khóc mà không biết phải làm gì. Về tới nhà Lâm Mộc anh chạy ngay vào căn phòng nhỏ mà cô soạn cho đứa con mới chào đời, anh đặt đứa con nhỏ xuống và xem bức ảnh cô đặt trên bàn, nước mắt anh cứ vô thức rơi xuống lăn dài trên má. Anh vô cùng hối hận vì không nhận ra cô sớm hơn. 

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play