Xin lỗi em nhé.

Sinh non


2 tháng


Nhã Tịnh: “ Không phải việc của anh!”

Sau khi nghe cô nói lời đó anh đã vô cỳng tức giận và xô ngã cô. Khi cô ngã xuống đất có một cục đá va vào bụng cô khiến cô đau bụng dữ dội. 

Lâm Mộc:" Tên khốn nạn, nó là con anh đấy!"

Dương Kỳ:" Con tôi?" 

Sau khi tới bệnh viện cô đã được bác sĩ cho lên bàn mổ. Dương Kỳ vẫn không thể tin được đứa con trong bụng của cô chính là con mình.

Dương Kỳ:" Sao lại có thể như thế được, chắc chắn nó không phải con tôi!" 

#tít..tít..tít#

Dương Kỳ:" Có chuyện gì vậy Manh Manh?"

#Anh về nhà em có chuyện muốn nói.#

Dương Kỳ: “ Bây giờ anh đang rất bận lúc khác được không?”

#Liên quan tới quan hệ của em và anh.#

Dương Kỳ:" Anh tới ngay"

Lâm Mộc:" Nhã Tịnh bị như vậy mà anh còn muốn đi đâu hả?"

Dương Kỳ:"Kệ cô ta chứ, lúc nào có xét nghiệm ADN thì tôi mới tin đó là con tôi."

Sau khi anh rời đi thì Ngã Tịnh cuối cùng cũng đã sinh xong. Nhưng mọi chuyện vẫn chưa lắng xuống. Nhã Tịnh lại nguy kịch biến chứng của ung thư đã đến cực điểm..Cô đã hôn mê và cần cấp cứu ghấp trong bệnh viện.

Khi cô đang nguy hiểm tới tính mạng thì anh đang ăn cơm cùng Manh Manh nói chuyện.

Manh Manh:" Chúng ta chia tay đi!"

Dương Kỳ:" Sao lại vậy anh đã làm gì em?"

Manh Manh: “ Thực ra chiếc chìa khoá hồng ngọc đó không phải của em!”


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play