Xin lỗi em nhé.

Bất ngờ tỉnh lại


2 tháng


Sáng hôm sau anh cùng đứa trẻ sơ sinh tới thăm cô. Anh tiến tới nơi cô đang nằm, không ngoài dự đoán cô vẫn nằm im bất động. Anh đặt đứa trẻ cạnh cô để cô cảm nhận được mà tỉnh dậy. Chăm sóc cô moitj hồi anh và đứa bé đã thiếp đi lúc nào không hay. Khi tỉnh dậy anh chỉ thấy cô đang ôm đứa con của mình mà khóc. 

Dương Kỳ: “ Em tỉnh rồi sao?” 

Nhã Tịnh:" Anh không theo Manh Manh à chắc cô ấy buồn lắm. Anh tới chỗ cô ấy đi!" 

Dương Kỳ: “ Cô ta chính là kẻ giả mạo. Tại sao em không nói anh biết em có thai và còn mắc bệnh ung thư nữa!”

Nhã Tịnh:" Lúc đó anh bảo em chết anh không buồn mà sao lại cứu em?"

Dương Kỳ:" Em không giận anh sao vì anh đã bỏ rơi em khi em cô đơn nhất."

Nhã Tịnh:" Bây giờ anh sẽ yêu em chứ yêu em như cái lúc anh yêu Manh Manh vậy."

Dương Kỳ:" Bây giờ anh sẽ mãi yêu em mãi mãi!"

Nhã Tịnh:" Hứa rồi nhé!"

Dương Kỳ:" Lúc nào em khỏi bệnh anh sẽ đưa em đi chơi nhé! "

Cô cùng anh đang nói chuyện vô cùng vui vẻ thì bỗng nhiên có một người đàn ông to béo chạy tới cầm con dao chuẩn bị đâm vào người cô. 

Dương Kỳ:" Nhã Tịnh cẩm thânnn.."

Anh đẩy người đàn ông đó ra thì bỗng dưng con dao đó mất phương hướng đâm vào bụng của Dương Kỳ. Đúng lúc đó cảnh sát đã bao vây lấy tên đô con đó bắt nó lên phường. Anh cũng đã bị thương nặng mà hôn mê. Cô khóc rất nhiều, gọi y tá tới dẫn anh vào phòng phẫu thuật.Sự cố gắng của các bác sĩ cuối cùng cĩng đã thành công, anh đã được cứu sống. Cô bé đứa con nhỏ đặt nó nằm cạnh anh như cái lúc anh làm với cô, không phụ sự mong đợi một lúc sau từ trong cơn mê man anh mở chậm rãi đôi mắt ra, sờ lên tóc cô và cười.

Nhã Tịnh: “ Sao anh ngốc vậy?”

Dương Kỳ: “Coi như chuộc tội vậy”

                            _Hết_


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play