Bóng đêm sâu hoắm và âm u, ngoài cửa đổ đen kịt hệt như cái miệng đầy máu đang há to của một con dã thú, có thể nuốt chửng người ta không để sót lại gì.
Xe dừng lại ở cửa chính của Trần gia, Hàn Tẫn được Trần Úc Thanh ôm vào phòng, hai người ngủ cùng nhau.
Lưng ấm áp của đứa bé dán vào cơ thể của hắn, thỉnh thoảng có tiếng khóc nức nở cùng động mũi nặng nề phát ra, trong mơ cũng không thoải mái, rõ ràng là vô cùng khổ sở.
Trần Úc Thanh ôm chặt Hàn Tẫn, nghe thấy âm thanh liền sờ sờ lưng đứa bé, một lần lại một lần trấn an: “Không sao đâu, chờ ẻm tỉnh dậy mọi chuyện sẽ ổn thôi, đừng sợ.”
Hắn còn chưa hiểu chuyện, cũng không hiểu được ý nghĩa của một người ra đi.
Nhưng hắn biết, sau này cậu không có người lớn chăm sóc, chỉ có những người một nhà mới có thể chăm sóc cho cậu.
Nếu bố mẹ nhận nuôi Hàn Tẫn, vậy Hàn Tẫn sẽ là em trai tốt nhất của mình, cũng là bạn tốt nhất của mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT