Chương 1: Ly hôn
Mùa hè tháng sáu lúc nào cũng nóng bức khô khốc, mặt sàn bê tông bị ánh nắng gay gắt thiêu đốt phản chiếu ánh nắng chói chang, nhiệt độ nóng bức ngoài cửa sổ tựa như một làn sương lay động bốc lên.
Điều hòa của văn phòng xin ly hôn vang lên vù vù, quạt hút gió không ngừng làm việc, máy móc rỉ sét ù ù quay, cửa kính trong văn phòng tạo ra bầu không khí nóng lạnh không tương thích.
Mùa hè nóng bức khó chịu, nhiệt độ gần đây đã sắp lên tới 40°C, ra ngoài cũng cảm thấy mặt đất muốn tan chảy. Vậy nên mọi người đều trốn ở nhà bật điều hoà, đã nhiều ngày không có ai đến tư vấn ly hôn.
Cố vấn ly hôn ngồi ở bàn tư vấn ủ rũ lướt điện thoại, nghĩ rằng hôm nay đại khái cũng giống mấy hôm trước, sẽ không có ai tới, đợi đến sáu giờ thì có thể tan làm rồi.
Ai ngờ lúc này cửa kính vang lên.
Một thiếu niên với vẻ ngoài ngoan ngoãn xinh đẹp đi vào, trên người mặc áo tay ngắn rộng thùng thình không vừa thân hình, chân mặc một chiếc quần cộc màu vàng xám dài đến đầu gối.
Làn da cánh tay và làn da bắp chân nhỏ đều lộ ra bên ngoài.
Làn da rất trắng, như trút hết sữa vào.
Tóc ướt mồ hôi dính trên trán, mắt đen láy lấp lánh, có chút bối rối dò xét một vòng tiếp theo mới rời ánh mắt lên trên người của mình.
“Xin, xin hỏi, ly hôn là ở chỗ này sao?”
Thiếu niên mở miệng, âm thanh cũng không ngoài dự đoán vô cùng ngoan ngoãn, tựa như sợ người lạ không dám gặp người, ngay cả nói chuyện cũng là nhẹ nhàng nhỏ nhẹ như thì thầm.
Cố vấn ngồi thẳng sống lưng, gạt đi khí tức uể oải ngồi đây cả ngày không làm gì.
Dù sao cũng là người đầu tiên đến văn phòng ly hôn sau nhiều ngày như vậy, dù sao cũng phải đối đãi tốt một chút. “Đúng vậy, xin hỏi ngài đến tư vấn sao? Ngài đã trưởng thành chưa?”
“Tôi, tôi trưởng thành rồi, đã kết hôn”.
“Vậy ngài cần tư vấn gì? Nếu ly hôn, ngài cần phải có bạn đời đi cùng, cũng cần phải có giấy chứng nhận kết hôn, hộ khẩu và các loại giấy tờ khác”.
Anh đoán rằng người tới không phải để ly hôn.
Trông thiếu niên có vẻ tay không mà đến, lại nhìn về phía trước vài bước, quần áo rộng thùng thình trong lúc lắc lư dán chặt vào bụng, lúc này cố vấn mới chú ý bụng dưới của đối phương có hơi phồng, có vẻ như là đang mang thai.
Nhưng ngồi ở trước mặt, lại không ngửi thấy bất kì pheromone nào, lúc này cố vấn mới ý thức được đối phương là beta.
Vừa nãy còn nghĩ là omega, bây giờ mới phát hiện là beta.
Chỉ là đến gần hơn, mới phát hiện vị trí tuyến thể sau cổ beta một mảng xanh đen, trên đó trải đầy vết cắn. Ngay cả cổ tay và mắt cá chân cũng có mấy vết đỏ, như là bị dây thừng trói.
“Cái đó, xin hỏi, nếu như tôi không có giấy chứng nhận, cũng không có alpha đi cùng, tôi có thể ly hôn không?”
Beta mở miệng, bộ dáng rụt rè, khi nói chuyện bàn tay siết chặt đầu gối. “Tôi, tôi muốn ly hôn, với bạn đời của tôi, một alpha. Anh ấy không cho phép tôi ly hôn, nhưng tôi, tôi muốn đơn phương giải trừ quan hệ hôn nhân của chúng tôi”.
Thế mà lại là beta chủ động yêu cầu giải trừ quan hệ hôn nhân.
Thông thường alpha đều kết hôn với omega, beta rất hiếm khi kết hôn cùng alpha.
Hầu hết những beta có bạn đời là alpha đều coi việc kết hôn với alpha là một vinh dự, chứ đừng nói đến việc ly hôn.
Cố vấn không khỏi nhìn beta thêm vài lần, xác nhận đối tượng quả thật không lấy ra giấy chứng nhận, cũng không có alpha đi cùng, mới nhíu mày, dựa theo quy định nói cho cậu biết.
“Xin lỗi, chúng tôi làm việc đều theo quy định, nhất định phải có các loại giấy chứng nhận, cũng cần người đó có mặt, hơn nữa tiên sinh, ngài hẳn là đang mang thai đi?”
“Ừm, đúng, đúng vậy”. Beta ừm một tiếng, có hơi khó xử kéo quần áo, không muốn để bụng nhìn qua quá mức rõ ràng.
Lông mày của cố vấn nhíu càng sâu.
Nhưng thật ra là một công việc cực khổ, pháp luật quy định rõ ràng không cho phép Omega và Beta đang mang thai ly hôn, huống chi người đối diện đây còn không đưa ra được bất kỳ giấy tờ gì.
“Vậy thì càng xin lỗi thưa tiên sinh, trong lúc mang thai mà xin ly hôn sẽ bị bác bỏ, Đây là yêu cầu pháp luật quy định, mong ngài có thể hiểu cho. Nhưng nếu ngài bị bạn đời ngược đãi vẫn có thể xin ly hôn, đương nhiên, điều này cần phải đưa ra chứng cứ chứng minh”.
“Ờ, được, được rồi, cảm ơn anh, tôi hiểu rồi. Xin lỗi, làm, làm phiền rồi”. Beta thở dài, lời xin lỗi nói rất nhỏ, như thì thầm bằng giọng mũi.
Cậu từ một nơi rất xa chạy tới đây dưới cái nắng thiêu đốt, mái tóc trên trán ướt đẫm mồ hôi, từng sợi từng sợi tóc ướt nhẹp dán trên trán, chỉ vì muốn cùng alpha của cậu ly hôn.
Hiện tại hai ba câu đã bị đuổi đi, không đợi đứng lên, điện thoại liền vang lên, bên trên là alpha gọi tới.
Cố vấn ly hôn nghe được tiếng chất vấn của alpha qua điện thoại, hàm chứa đầy tức giận.
Alpha mở miệng, gọi tên của thiếu niên.
[Hàn Tẫn, cậu con mẹ nó chạy đi đâu rồi?]
Beta được gọi là Hàn Tẫn lập tức cong thắt lưng, phản ứng căng thẳng như xù lông, lúc này mồ hôi bị điều hòa thổi khô bớt giờ lại bắt đầu từ trán chảy xuống. [Em, em ở bên ngoài, em, em một lát sẽ về]
Alpha có chút không kiên nhẫn, căn bản không cho cậu cơ hội đối phó. [Cậu dám chạy thử xem, bây giờ về nhà cho tôi, đừng để tôi bắt cậu về.]
Beta còn muốn nói gì đó, cắn cắn môi.
Sau đó đột nhiên hoảng loạn chạy đến bên cửa kính, nhìn xung quanh một phen, cuối cùng nói tên một cửa hàng tiện lợi đối diện văn phòng ly hôn.
Cố vấn ly hôn trơ mắt nhìn vị beta tên Hàn Tẫn này chạy đến cửa hàng tiện lợi, ước chừng qua mười hai phút, một chiếc Land Rover màu đen lái tới, đừng ở cửa cửa hàng tiện lợi.
Cửa xe bị mở ra, người trong xe lộ ra.
Khoảng cách quá xa nhìn không rõ lắm nhưng mơ hồ có thể thấy có một người đàn ông mặc âu phục mỏng màu đen ngồi trong xe.
Cửa sổ xe được hạ xuống nhưng người đàn ông không xuống xe, chỉ mở cửa xe ra.
Beta ngồi xổm bên đường đá đá đá dưới chân, trên đầu nắng như đổ lửa nhưng vẫn không dám lên xe.
Sau đó hình như là bị nói cái gì đó, người đàn ông trong xe ngẩng đầu lên nhìn về phía cậu.
Beta lập tức run rẩy vài cái tự mình leo lên ô tô, sau đó đóng cửa lại, thân thể dựa vào cửa sổ xe.
Chiếc xe nghênh ngang rời đi, không khí vẫn nóng nực như vậy, xung quanh không một tiếng động, trên đường không có ai cũng không có xe cộ nào, như thể sự xuất hiện vừa rồi của beta chỉ là ảo giác.
-
Hàn Tẫn ngồi trên chiếc xe Land Rover chạy băng băng trên đường cao tốc.
Không khí trong xe rất lạnh, hơi ẩm từ hơi thở nhưng tụ trên cửa kính cửa sổ tạo thành một tầng hơi nước mỏng tiếp xúc với hơi nóng bên ngoài.
Người đàn ông cương nghị lạnh lùng ngồi bên cạnh, một thân âu phục màu đen, đôi mắt như đại bàng hung dữ híp lại thành một đường, ngũ quan bịt kín một tầng âm u không tản đi được.
Làn da của hắn hơi đen, nhưng một chút cũng không khó coi, mà là màu đen mạnh mẽ lại khỏe mạnh, rất sắc sảo, luôn có thể khiến cho người khác cảm giác bị áp bức như báo đen.
Hàn Tẫn co rúm người lại, thấy người đàn ông bên cạnh im lặng không nói một lời, trông đang rất tức giận.
Vì thế cậu mang theo sự ngoan ngoãn lấy lòng, cẩn thận từng li từng tí xê dịch hai chân, ý đồ áp sát vào người đàn ông làm tiêu bớt đi sự tức giận của hắn, nhưng ngay giây sau lại bị đẩy ra. "Cả người đầm đìa mồ hôi mà cũng dám lại gần đây, không thấy nhớp nháp sao? Chạy đi đâu mà toàn thân dính đầy mùi của tên khác, bây giờ mới cầu xin tha thứ, không thấy muộn rồi sao?”
Nam nhân không chút khách khí, thanh âm trêu chọc lại hung ác nham hiểm, lúc nhướng mày lãnh ý càng như đâm vào ngực.
Hàn Tẫn cúi đầu hít hít mũi, không biết trên người minh dính mùi gì.
Có lẽ là có mùi pheromone của alpha khác mới người người đàn ông trước mặt này tức giận như vậy.
Suy cho cùng, alpha vốn có tính hiếu chiến và chiếm hữu từ trong xương cốt, không thích trên người bạn đời của mình có mùi của alpha khác, Trần Úc Thanh cũng giống như vậy.
Nhưng mình chỉ là một beta, đối với pheromone không mẫn cảm cũng không ngửi ra được. “Anh Úc Thanh, anh, xin lỗi, em vốn, chính là muôn trở về”.
Cậu chớp mắt, vẻ mặt vô cùng lo sợ hy vọng đối phương có thể buông tha cho mình.
Người đàn ông bỗng nhiên nở nụ cười, khóe môi cong lên một độ cong không dễ nhận ra, nhìn qua không có chút thân thiện nào, ngược lại là loại người xa cách ngàn dặm lạnh lùng và kiêu ngao.
“Trở về? Nhưng tôi lại thấy cậu muốn ly hôn với tôi. Đối diện cửa hàng tiện lợi là văn phòng ly hôn, cậu cho rằng tôi không thấy sao?”
“Hàn Tẫn, cậu thật là ngu xuẩn. Nói dối cũng không biết báo chỗ nào khác, năm lần bảy lượt làm như vậy có ý gì?”
“Điều này tôi đã đề cập bao nhiêu lần rồi? Tôi có từng nói, đợi đến lần thứ năm cậu đề nghị ly hôn với tôi, tôi sẽ đánh gãy chân cậu rồi nhốt cậu bên cạnh không?”
Nấm: cho tôi xuyên vào năm giây tát cho anh ta một phát cho tỉnh người đi, mở đầu tức cả truyện còn tức xN lần. Ai thích ngược thì nhảy nha cân nhắc nhé truyện này ngược ẻ từ đầu đến cuối luôn đóa :))) ai sợ ngược thì đi dìa.