Tên tiểu tử này có biết là có bao nhiêu nhi tử mong ngóng được ông gần gũi không? Đừng nói là hôn, thậm chí chỉ vỗ vai thôi, chúng liền vui vẻ cả ngày. Còn tiểu tử thúi này sống trong phúc mà không biết phúc.
Chiêu Ninh Đế oán giận nhìn Cửu Cửu. Thấy ánh mắt bất đắc dĩ của Cửu Cửu, ông lại ấn nàng hôn vài cái.
Nếu đã cảm thấy ủy khuất vậy liền cho ngươi ủy khuất nhiều chút.
Ủy khuất chết ngươi.
Cửu Cửu không nói nên lời: “…”
Lý phi cảm thấy Cửu Cửu bị hôn đến ngây người thật dễ thương, lại đem Cửu Cửu hôn một hồi lâu, làm cả mặt nàng đều tê rần.
[Quả là nồi nào úp vung nấy*!]
*Gốc - 不是一家人不进一家门啊(Bùshì yījiā rén bù jìn yī jiāmén): không phải người một nhà thì không vào cùng một nhà
[Mạch não của mẫu thân và phụ thân hèn hạ đều kỳ lạ như nhau. Nói là họ hàng ta cũng tin.]
Bất quá...
Cửu Cửu trong lòng vẫn là có chút vui vẻ.
[Kiếp trước Cửu Cửu không cha không mẹ, quả nhiên cảm giác có cha mẹ thật tốt.]
Cửu Cửu nhẹ nhàng mỉm cười, giống như đứa trẻ ăn trộm kẹo, trong lòng ngọt ngào nhìn Chiêu Ninh Đế, rồi lại nhìn Lý phi.
Cả Chiêu Ninh Đế và Lý phi đều không ngờ rằng Cửu Cửu kiếp trước thế mà không có cha mẹ.
Hai người trong lòng cảm thấy chua xót. Mỗi người một bên nắm chặt bàn tay nhỏ bé của Cửu Cửu, muốn truyền thêm hơi ấm cho nàng.
Lý phi còn đang nói trong lòng: “Cửu Cửu ngoan, kiếp này mẫu thân liền dành hết tình yêu đều cho ngươi.”
Chiêu Ninh Đế cũng ở trong lòng nói: “Phụ hoàng cũng sẽ đối xử thật tốt với ngươi.”
Hy vọng đứa nhỏ ngốc này sẽ quên những điều tồi tệ trong quá khứ đó đi.
Bây giờ hắn là Thập Bát hoàng tử, có phụ mẫu, còn có rất nhiều ca ca.
.
Sau khi Chiêu Ninh Đế rời đi, Lý phi dự định may một số y phục xinh đẹp cho Cửu Cửu.
Trước đây hai người ở trong lãnh cung không có nhiều đồ, bây giờ có cơ hội tự nhiên muốn Cửu Cửu ăn mặc đẹp đẽ.
Cửu Cửu thấy Lý phi đang đo cơ thể mình vươn bàn tay nhỏ bé ra nắm lấy cánh tay Lý phi, nói: “Mẫu thân, bây giờ Cửu Cửu có thể mặc quần áo của nữ hài sao?"
"Không được." Lý phi nhỏ giọng "Cẩn thận lời nói."
"Nga.” Cửu Cửu có chút mất mát.
Lý phi cho cung nhân đều lui xuống, một mình nói với Cửu Cửu: “Cửu Cửu, mẫu thân chưa được minh oan. Tổ phụ và tổ mẫu của vẫn còn bị lưu đày chưa được triệu về, chúng ta không người hậu thuẫn, không thể được."
"Nếu không, tất cả chúng ta sẽ lâm vào cảnh nguy hiểm."
Cửu Cửu gật gật đầu, “Vậy liền nghe mẫu thân.”
Đúng rồi, còn có một chuyện uy hiếp đến an toàn của họ. Cửu Cửu không biết có nên nhắc nhở mẫu thân một chút không.
[Tỷ muội tốt của người, Thanh phi, sắp tới sẽ đến thăm, còn đề xuất chuyển đến Thu Thủy cung để sống.]
[Mẫu thân nhất định không được đáp ứng!]
Đây là vì sao?
Lý phi lẩm bẩm trong lòng.
Cửu Cửu tiếp tục suy nghĩ.
[Thanh phi chính là người của Giang Quý phi cùng nữ chủ Phượng Thải Vi, nàng ta vẫn luôn làm việc cho bọn họ, đến cuối cùng vẫn luôn là người của bọn họ. Quan hệ tốt với mẫu thân cũng là ngoài mặt mà thôi.]
[Trong sách có đề cập rằng chỉ cần hậu cung có phi tử mới nào được sủng ái, Thanh phi liền cùng Giang Quý phi nghĩ cách ban thưởng rồi dọn đến cung của phi tử đó, không lâu sau phi tử ở cùng nàng ta đều chết bất đắc kỳ tử, Thanh phi thực ra vô cùng âm hiểm.]
[Nếu nàng ta chuyển đến ở, mẫu tử chúng ta có khả năng sẽ đi chầu trời đó!]
Cửu Cửu đang nghĩ biện pháp, làm sao để mẫu thân đề phòng với Thanh phi. Đừng vì Thanh phi cùng mẫu thân lớn lên liền không phòng bị.
Tục ngữ có câu tri nhân tri diện, bất tri tâm!
Mẫu thân tin tưởng Thanh phi, chính là tự hại bản thân.
Lý phi đương nhiên nghe được tiếng lòng của Cửu Cửu. So với Thanh phi, bà tất nhiên tin tưởng con gái mình vô điều kiện.
Để trấn an Cửu Cửu, không để nàng còn nhỏ như vậy mà lo lắng, liền gọi Quế ma ma tới, an bài.
"Thanh Phi ngày mai sẽ đến bái phỏng. Quế ma ma, ngươi chỉ cần tùy tiện nhờ người làm một ít đồ ăn, không cần chuẩn bị đặc biệt gì."
Quế ma ma khó hiểu: "Nương nương không phải vừa nói chuẩn bị mấy món ăn ưa thích của Thanh Phi, chờ nàng ấy tới sao?
Lý phi sờ sờ đầu xù của Cửu Cửu nói: "Đúng là ta đã nói vậy, nhưng là mấy ngày nay ta cẩn thận suy nghĩ, mấy năm bị biếm vào lãnh cung, Thanh phi tuy là tỷ muội tốt nhưng vẫn luôn thờ ơ với ta. Ngay cả khi sinh Cửu Cửu, lúc sự sống ta mong manh nhất, nàng ấy cũng không quan tâm một câu. Có thể thấy được đối với nàng ta cũng chẳng có mấy phân trọng lượng.”
"Nếu đã đối với ta như vậy, hà cớ gì phải coi trọng nàng ta."
[A a a, mẫu thân rốt cuộc cũng hiểu ra, cuối cùng không còn ngu ngốc tin tưởng tiếu diện hổ* Thanh Phi nữa.]
*Tiếu diện hổ (笑面虎): thường được dùng để mô tả những người bề ngoài có vẻ tốt bụng và thân thiện nhưng thực chất lại độc ác và ẩn giấu một con dao đằng sau nụ cười. (Nguồn: Baidu)
[Vậy thì mục đích của Thanh Phi sẽ không thành.]
[Ta liền chống mắt lên xem Thanh phi bị vả mặt, ha ha ha.]
Quế ma ma cũng cao hứng: “Nương nương có thể thông suốt thì tốt. Khi nương nương ở lãnh cung không ngừng nhắc đến vị Thanh phi này, còn nói nàng là tỷ muội tốt. Nhưng trong lòng lão nô đã nghi ngờ, là tỷ muội tốt, thế nào lại chẳng hỏi thăm người một câu. Nhưng lão nô cũng không dám nói."
“Nương nương có thể tự mình thông suốt vậy thì tốt rồi!”
Quế ma ma vô cùng vui mừng.
·
Sáng hôm sau,
Trước khi Thanh phi xuất phát lên đường đến thu Thủy cung, bà đã thề son sắt với Phượng Thải Vi rằng "Quận chúa, xin hãy cứ yên tâm trở về. Nhân tiện truyền lời với Giang Quý phi ta nhất định có thể ở lại Thu Thủy cung."
Sau đó bức chết mẫu tử Lý phi.
Nếu không giết được, liền lấy đầu nàng ta làm cầu cho Lý phi đá.
Mặc dù Phượng Thải Vi tuy rằng còn nhỏ nhưng đã có phong thái của một đại nữ chủ, nghe Thanh phi nói xong nàng liền vừa lòng gật gật đầu, chu đáo nói "Vậy liền xem biểu hiện của Thanh phi? Nếu sự thành, ngươi tất sẽ có chỗ tốt.”
Thanh phi xuất thân bình thường, trong cung cũng không quá được sủng ái, nàng ta chưa từng thấy qua thứ gì tốt, nghe đến hai chữ ‘chỗ tốt’, trong lòng có vài phần kích động.
“Vâng, quận chúa, ta bây giờ liền đi."
Phượng Thải Vi nhìn bóng dáng Thanh phi rời đi, trên đầu lông mày và trong mắt hiện lên một tia âm ngoan.
Mấy ngày nay nàng nghe nói rất nhiều về việc hoàng bá mê mẩn tên bí đao lùn kia.
Nàng ngàn vạn không nghĩ tới, hoàng bá thế nhưng vì tên bí đao lùn đó mà ngủ trong lãnh cung một đêm, còn đem cho Thu Thủy cung ban cho hai mẫu tử đó.
Ở hậu cung này kia chính là địa phương tốt nhất, nàng và tiểu di cầu mà không được.
Mẫu tử tên bí đao lùn xứng sao?
Nàng ta không cam lòng.
Càng không cam lòng hơn là hoàng bá lại vì cái tên đó mà trừng phạt nàng ta, đã mấy ngày rồi không triệu kiến, như thể đã quên nàng ta.
Nàng ta muốn quay lại những ngày độc sủng kia. Nhưng tiểu di bị cấm túc, không giúp gì được, nàng ta mỗi ngày đều phải đi tới chỗ Thái hậu học quy củ, không có thời gian đối phó bên đó, chỉ có thể đặt hy vọng vào Thanh phi.
.
Thời điểm Thanh phi đến cửa Thanh Thủy cung, liền đụng phải Thập hoàng tử, Thập Nhất hoàng tử cùng vài tùy tùng.
Hai người này vẫn luôn có quan hệ tốt với Thập Tam hoàng tử, hiện giờ Lý phi ra khỏi lãnh cung, bọn họ đến thăm cũng hợp tình hợp lý.