Trước khi đi, ông cụ còn giễu cợt bỏ lại một câu: “Cháu nên dồn nhiều sức vào, đừng để lúc đó ông dỗ được cháu gái ngoan mà cháu còn chưa chạm được vào vạt áo của cô gái đó đi nha.”
Ông già này còn có mặt mũi nói vậy nữa chứ, sai lầm ban đầu là do ông gây ra chứ ai?
Điều duy nhất mà anh thừa nhận là, ông cụ nói đúng. Mặt dày, không biết xấu hổ là yếu tố chủ chốt. Cho nên, buổi sáng nói buông bỏ nhưng buổi tối anh lại lặng lẽ lái xe chờ trước cửa tiệm.
Đây là cần cù.
Lâm Nhiên đưa Thu Tự về nhà, không ở lại ăn cơm là bởi vì trong kí túc xá có tiệc. Lúc đi, Thu Đường cố ý ra tiễn cậu.
Thu Tự không nói nhưng Thu Đường vẫn thấy hôm nay con gái có vẻ không vui, cho nên cô muốn hỏi Lâm Nhiên xem có chuyện gì xảy ra.
“Chị, không có gì thật mà.” Lâm Nhiên cũng không muốn Thu Đường lo lắng, giả bộ, “Chị yên tâm đi, có chuyện là giáo viên đã báo chị rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play