Thu Đường vào tiệm rồi, Từ Nam Chung vẫn không lại gần cô ấy. Anh ta chỉ lẳng lặng ở cách đó không xa mà nhìn. Việc này không hợp với tính cách của anh ta. Nhưng nếu xem xét cẩn thận thì cũng phải thôi.
Nói dễ nghe thì là không làm phiền, biết ứng xử. Nói khó nghe là không có mặt mũi đi gặp cô ấy.
Ánh mắt Thu Đường không hề nhìn qua đây nhưng trong lòng vẫn hiểu có người ngồi đó nhìn cô. Không quan tâm, không hề có suy nghĩ lo lắng nào cả.
“Cũng trễ rồi.” Trần Uyển Ước nhìn đồng hồ, “Bọn tớ phải về rồi.”
“Ở lại ăn cơm đi.” Thu Đường cười, giữ lại, nhìn cậu trai bên cạnh, “Em trai, cậu cũng ở lại đi. Dù sao thì tôi vẫn phải trả công giúp đỡ của cậu bằng một bữa cơm chứ.”
“Em đã nói rất nhiều lần rồi, chị đừng gọi em là em trai.” Lâm Nhiên nhíu mày, “Chị mà cứ thế là em cũng không gọi chị là chị nữa đâu.”
“Vậy cậu định xưng hô thế nào?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT