Sự thật là bà ta khinh cô lùi xe chậm, nóng lòng nên đụng vào. Cách cô lái xe rất ung dung từ tốn, bà ta càng nghĩ cô dễ ăn hiếp. Bà ta không ngờ sẽ xảy ra chuyện, tự cho mình có thể chống đỡ tình cảnh, cho dù Trần Uyển Ước có bị thiệt thòi thì vẫn sẽ nhượng bộ.
Không ngờ cô lập tức xuống xe tranh cãi. Cô không phải người hay nhường nhịn, dù không ở kèo trên nhưng miệng lưỡi vẫn lưu loát, hai người đứng trong mưa rùm beng.
Lúc này, xa xa có ánh đèn sáng lên. Thư ký lái xe của Hạ Kỳ Sâm tới, hoài nghi nói: “Hạ tổng, Hạ phu nhân mau lên xe đi.”
“Em có ngốc không, người ta có dù, em còn đứng trong mưa cãi lộn? Thắng thì được gì?” Hạ Kỳ Sâm nghiêm giọng mắng Trần Uyển Ước mấy câu, lại mở cửa xe đẩy cô lên, tránh cho cô bị cảm.
Trần Uyển Ước bị ép chui vào trong xe, không cam lòng, hạ cửa xe xuống muốn phản bác mấy câu, lại nghe thấy anh nói: “Ngốc.”
Trần Uyển Ước: “…”
Cô không nói lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play