Ngày biểu diễn từ thiện đã tới, Trần Uyển Ước đang chọn lễ phục phù hợp trong phòng chứa quần áo. Xuất hiện trước công chúng, bị phóng viên chụp hình là điều khó tránh khỏi, là Hạ phu nhân, cô không chỉ muốn đoan trang mà còn muốn nổi bật giữa đám người.
Kiểu tóc thì tùy tiện bới là được, trời sinh có khí chất, làm kiểu gì cũng đẹp.
Cuối cùng cô chọn một bộ đầm dài màu đỏ rượu, bộ đầm hơi xòe ra, vòng eo được tô điểm thêm một sợi dây lưng màu đen có gắn đá lấp lánh, tông màu lạnh tôn lên đường nét khuôn mặt, để khí chất nghiêng về phía thanh tao nhã nhặn
Trong khi chỉnh lại váy áo, Trần Uyển Ước nghe lời nịnh nọt của năm sáu người giúp việc, vui như mở cờ trong bụng, tiếng xe hơi dưới lầu cuối cùng mới khiến cô chú ý.
Bây giờ chắc không thể nào là xe chở đồ dùng tới đâu, bọn họ sắp phải về nước rồi. Trong lúc nhất thời, Trần Uyển Ước không biết xe đó chở cái gì. Cô cầm vạt váy xuống lầu, phát hiện trên xe toàn là hoa hồng!
“Trời ạ.” Trần Uyển Ước che miệng, “Chuyện này là sao đây?”
Tài xế và nhân viên một mực cung kính dùng tiếng Anh nói cho cô biết, đây là số hoa hồng Hạ tiên sinh tặng cô. Hoa hồng tươi trong khu vực và mấy thành phố cạnh bên đều được đưa tới đây hết.
Trần Uyển Ước khó nén vẻ kinh ngạc: “Không phải chứ…”
Thật là không tưởng tượng nổi. Một xe tải tràn ngập hoa hồng, sao lại tặng cô nhiều thế này? Không phải anh nói chỉ tặng một ít à? Ừm. Thì ra một ít trong miệng anh chính là nhiêu đây. Hôm nay cô mới biết.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play