Vợ Bầu Ngốc Nghếch Của Thái Tử Gia Bắc Kinh

Chương 4 : HOÀN


2 tháng


Vợ bầu ngốc ngếch của thái tử gia Bắc Kinh <<4/4>>

Nguồn: Zhihu

Edit: Vịt Con Xấu Xí

Đề cử: Tô Mộc Di

Tác giả: 红粥

****🌸🌸🌸****

Đã nhiều lần tôi muốn hỏi anh điều gì đó.

"Lục Trạm, anh thích em sao? Không phải vì đứa nhỏ này.

“Không có đứa bé này, anh vẫn sẽ chăm sóc em như thế này chứ?”

Nhưng tôi nghĩ đó là sự tự phụ.

Hay đúng hơn là sợ hãi.

Tôi sợ sau khi hỏi anh, tôi sẽ nghe được câu trả lời mà tôi không muốn nghe.

Đó là một sự bất công lớn.

Tại sao.

Cho nên sau đó, tôi vẫn là dẫn theo con chạy.

1

Vì có đứa bé nên đương nhiên tôi sẽ không chặn thông tin liên lạc của Lục Trạm.

Tôi chỉ nói với anh ấy rằng tôi muốn bình tĩnh lại và xem xét lại mối quan hệ của chúng tôi.

Tôi không trả lời cuộc gọi của anh ấy.

Anh ấy đến gặp tôi, tôi cũng không gặp.

Lục Trạm không còn lựa chọn nào khác nên anh ấy bắt đầu bắt chước tôi và viết cho tôi một bài luận ngắn về việc chó liếm với cảm xúc mãnh liệt.

“Em hiểu lầm rồi, vợ à.”

Tên ngu ngốc này tưởng tôi bỏ đi là do bảo mẫu nói xấu, tung tin đồn hắn và Tống Thiến hôn nhau ở tầng dưới.

Ngày hôm đó, Tống Thiến tới nhà tôi tìm Lục Trạm.

Trên thực tế, trong khoảng thời gian này, cô ta đã đến đây vài lần nhưng Lục Trạm đều không để ý đến cô ta.

Lục Trạm cảm thấy cần phải nói chuyện với cô ta để chấm dứt chuyện này, cho nên anh mới đi.  

Thế là các bảo mẫu lần lượt bắt đầu ăn dưa.

Bảo mẫu A: “Bà chủ, cô Tống và ông chủ nói chuyện dưới lầu.”

Bảo mẫu B: “Bà chủ, cô Tống và ông chủ đang nói chuyện dưới lầu, ông chủ còn ôm cô ta.”

Bảo mẫu C: “Bà chủ, cô Tống cùng ông chủ đang nói chuyện dưới lầu, họ còn ôm nhau, cuối cùng bốp một tiếng. Cô Tống bị cảm động đến mức bật khóc. "

Tôi khụ một tiếng.

Đó là cảm động tới khóc sao?

Rõ ràng là bị mắng tới khóc!

Đừng hỏi làm sao tôi biết điều này, chỉ cần hỏi rằng có giám sát. 

Đến tận lúc cuối cùng người phụ nữ còn suy tính cướng ép hôn lên miệng chồng tôi, bị chồng tôi đẩy mạnh một cái. 

Ngày hôm đó về nhà, Lục Trạm lần đầu tiên tắm rửa suốt đêm, nói quá ghê tởm. 

Lục Trạm gửi cho tôi rất nhiều lời giải thích.

Câu cuối cùng là.

“Vợ à, anh yêu em.”

Sau đó anh liền chuyển cho tôi 13140000. 

Tôi, người đang giả vờ ch.ết, ngay lập tức bấm nhận chuyển khoản.

Lục Trạm bị cảm động đến khóc, lập tức nói: “Vợ ơi!”

Tôi: “Tôi sẽ lấy tiền, còn tâm ý anh có thể thu lại.”

Lục Trạm: “…………”

11

Sau khi rời khỏi nhà họ Luc, tôi trở lại trường quay để quay chụp bộ phim bá tổng màn kịch ngắn mà các minh tinh tuyến 18 nên chụp.

Hai năm qua, mỹ nam hàng đầu Thiên Dương đã bị vạch trần việc bị một phú bà bao nuôi, bỏ rơi bạn trai khi còn là kẻ nghiệp dư, anh ta là một kẻ lưỡng tính, mất hết tài nguyên trước đó. Hiện tại liền phải đóng chung với tôi những tiểu phẩm ngắn.

12

Tiểu trợ lý của tôi chửi rủa.

“Đoàn làm phim này chính là đang gây sự. Họ biết hai năm trước suýt chút nữa cô bị nhầm là bạn gái của anh ta nên cố tình ghép hai người lại để tăng nhiệt độ.”

Một kẻ ngốc như tôi thường không biết người hợp tác là ai cho đến khi nhận vai và ký hợp đồng.

1

Tôi tự trang điểm trong phòng thay đồ trên phim trường.

“Còn ai đang thào luận sao? Đỉnh lưu hiện giờ đều sa cơ thất thế, làm gì còn ai quan tâm.”

Trong vòng này, chúng ta chỉ nghe thấy người mới cười mà chưa bao giờ thấy người cũ khóc.

Khi bạn nổi tiếng thì bất kể bạn làm gì thì nó cũng sẽ trở thành xu hướng.

Một khi bạn thất thế, liền sẽ không còn ai quan tâm bạn.

Đẹp trai, thời của Thiên Dương đã qua, và đó là trừng phạt đúng tội với anh.

Chỉ là tôi gặp chút khó khăn khi diễn xuất cùng anh ta.

Ban đầu tôi nhận vai vì cốt truyện rất giống với trải nghiệm của chính tôi.

Phim kể về một câu chuyện cưới trước yêu sau nhưng vì hiểu lầm nên nữ chính đã dẫn bóng bỏ chạy.

Hơn nữa, việc quay phim chỉ có 10 ngày là xong, lại gần nhà, buổi tối tôi có thể về nhà chăm con.

Người đại diện vỗ vai tôi và trấn an.

“Vậy thì em có thể vượt qua được.”

“Ừm.”

Tôi gật đầu.

Lúc này, đạo diễn bảo tôi chuẩn bị trước để bắt đầu cảnh quay.

Tôi hóa trang xong lúc đến trường quay, thì rất ngạc nhiên khi thấy Lục Trạm cũng ở đó.

Tôi cứng người tại chỗ mất ba giây.

“Anh làm gì ở đây?”

Ánh mắt anh sáng rực: “Em không biết sao? Anh chính là nam chính của bộ phim này.”

Tôi nửa ngày không nói lên lời.

“Hả... cái gì?”

12.

Sau này tôi mới biết công ty đầu tư vào bộ phim này cũng do Lục Trạm thành lập.

Sếp lớn nói muốn làm diễn viên chính, ai dám nói không?

Hai chúng tôi bắt đầu đối lời thoại và thảo luận về cốt truyện.

Lục Trạm hai tay cầm sách, nghiêm túc hỏi.

Chỉ là giọng điệu của anh ấy không có vẻ như đang hỏi về vở diễn mà là hỏi về tôi.

“Em nói tại sao nữ chính lại muốn chạy? Động cơ của cô ấy là gì? Nam chính nói rằng anh ấy rất yêu cô và cũng đối với cô ấy rất tốt.

Tôi không dám ngẩng đầu cũng không dám nhìn anh.

“Bởi vì nam chính trước đây không thích cô ấy, lúc nào cũng thích trêu chọc cô.”

Lục Trạm hơi nhíu mày.

“Có thể hay không, bởi vì anh ấy thích cô nên mới làm như vậy?”

Tôi ngẩng đầu lên không nói gì.

“Anh nhìn kiểu gì mà nhìn ra được là thích?”

Anh nhìn tôi với nụ cười nhẹ nhàng và ấm áp, mở quyển kịch bản trong tay, ấm giọng nhắc nhở.

“Hoạt động tâm lý, ba trang sau đều miêu tả hoạt động tâm lý của nam chính.”

Lúng túng.

Tôi chưa nhìn qua nội dung đó.

Tôi đang nghĩ làm sao để bớt xấu hổ thì thấy Lục Trạm đặt kịch bản xuống, đột nhiên tỏ tình với tôi một cách nghiêm túc.

“Tâm lý hoạt động của anh cũng giống vậy.

“Lạc Hoan Hoan, anh thích em.”

Tôi đỏ mặt ngay lập tức, hoảng sợ và nhanh chóng chuyển chủ đề ngắt lời anh.

“Anh có thể nghiêm túc hơn được không? Ngiêm túc tập luyện nội dung kịch bản.”

Lục trạm nhìn tôi ý cười càng đậm.

“Vậy em có thể nghe kỹ lời giải thích của anh được không?”

Tôi cảm thấy như anh ấy đến đây chỉ để trêu chọc tôi nên tôi tức giận ném cuốn sổ xuống và bỏ đi.

Lục Trạm đôi chân dài chạy tới ngăn cản tôi, không chịu buông tôi ra, trầm giọng giải thích.

“Anh không thích Tống Thiến.”

“Em biết.”

“Vậy em chạy cái gì?”

Anh vừa hỏi, mắt tôi chợt đỏ hoe, tất cả hi vọng cùng ủy khuất ngay tại giờ phút này đều không thể khống chế bộc phát ra.

Tôi khóc sướt mướt nói: “Bởi vì anh không thích em”.

“Ai nói anh không thích em.”

Anh ấy đưa ngón tay ra chạm vào những giọt nước mắt trên mặt tôi, rất đau lòng, giọng nói gấp gáp gằn từng chữ.  

“Anh luôn thích em.”

“Lừa đảo.”

Tôi khóc đến mức trên mặt toàn là nước mắt nước mũi.

“Anh còn gọi em là Khoai Tây Nhỏ, còn chê em luôn thích tham gia náo nhiệt.”

Lục Trạm che mắt tôi, áp trán anh vào trán tôi, cúi đầu xuống, nhẹ giọng nói.

"Anh xin lỗi, trước đây anh không hiểu chuyện. Bởi vì anh thích em, nên anh luôn muốn bắt nạt em, khiến em chú ý đến anh, kết quả lại khiến em buồn.”

“Thật ra anh nghĩ anh đã thích em từ lâu rồi. Cái người thích náo nhiệt, đi đâu cũng ăn dưa.”

Tôi không thể tin được anh ấy lại nói những điều như vậy, tôi ngửa đầu nhìn anh ấy.

“Hu hu hu anh nói điều này vì em là mẹ của con anh đúng không? Anh chỉ nói những điều tốt đẹp để lừa dối em thôi.”

Lục Trạm: “Anh nói điều này không phải vì em là mẹ của đứa bé, anh cũng không phải vì đứa bé mới thích em, mà là vì thích em nên mới thích đứa bé do em sinh, nếu không thì em nghĩ tại sao anh lại cưới em?"

Tôi nhớ ra năm đó là nhà họ Lục đến cầu hôn.

Bạn thân của tôi cũng phàn nàn về tôi: “Lục Trạm giàu như vậy, sao anh ấy lại muốn cưới cậu? có phải là anh ta yêu thầm cậu không?”

Tôi gần như phun ra hết nước trong miệng mình.

"Cậu đang nói về trò đùa quốc tế nào vậy?

"Nếu anh ấy thích tớ, tớ sẽ phát sóng ăn phân." 

Không ngờ tôi lại oan uổng con bạn thân của mình, anh ấy đúng là thích tôi, nên mới cưới tôi.

Đầu của Lục Trạm gục trên vai tôi, giống như một con chó lớn, hơi thở nóng hổi phả vào một bên cổ tôi, khàn giọng nũng nịu.

“Hoan Hoan, đừng không quan tâm đến anh.”

Làm tôi sợ muốn chếc.

Tôi tưởng anh ấy sẽ nói: “Hoan Hoan, anh muốn xem em phát sóng trực tiếp ăn c*t.”

4

Lục Trạm: “…………” 

Lòng tôi thấy ấm áp.

Làm sao tôi có thể chịu đựng được đây…………..

Tôi chưa bao giờ có thể cưỡng lại được những anh chàng đẹp trai nũng nịu.

Tôi mỉm cười với những giọt nước mắt chảy dài trên mặt và ôm lại anh, gửi tín hiệu hòa giải.

Lục Trạm mỉm cười ôm tôi chặt hơn.

Tôi hỏi anh ấy: “Vậy anh còn quay bộ phim này không?”

Anh ấy ngay lập tức khó chịu.

“Tất nhiên rồi, anh vừa xem kịch bản, có rất nhiều cảnh hôn, anh không chịu nổi có người khác hôn em!”

Tôi:"………………"

13.

Vì vậy, thái tử gia Bắc Kinh đã độc quyền kí kết bộ phim, hợp tác với tôi để quay một bộ phim truyền hình ngắn kể về tiểu kiều thê và bá tổng người trốn ta tìm.

Trên mạng nhiệt độ sôi trào.

Nó trực tiếp phá vỡ vòng tròn.

Cư dân mạng bình luận nhiệt tình.

[Anh trai đẹp như vậy, vừa đẹp trai còn vừa có tiền, diễn suất còn hay như vậy? anh là muốn được em hun phải không?】

[Hô hô, tôi rất lo lắng, Lục tổng, anh cao như vậy, anh không thể ôm cả hai chúng tôi cùng một lúc được sao? ? 】

[Hai người thực sự không coi chúng tôi như người ngoài đâu, cô gái ch.ết tiệt kia, kiếm được anh chàng tốt như vậy. 】

1

[Đủ rồi, tôi nói như vậy là đủ rồi, kịch bản tốt như vậy, quay một tập thật là không đủ. 】

[Không, loại tiêu chuẩn này, nhân vật nữ chính trong kịch bản rốt cuộc là chạy cái gì? 】

[Lầu trên, chắc là để khoe khoang đi. 】

[Haha, cười ch.ết mất. 】

[Tôi phải thừa nhận, bộ phim này vừa rườm rà vừa quá đỉnh, Thái tử gia, anh đã giàu như vậy rồi mà còn muốn lừa tôi tiền vé 9,9 tệ sao? Các nhà tư bản thực sự không phải là con người. 】

Gần đây tôi cũng trở thành ngôi sao nữ được yêu thích nhất nhờ bộ phim này.

Đồng thời, quá khứ ăn dưa của tôi cũng bị người hâm mộ vạch trần, khiến tôi càng nổi tiếng và thậm chí còn gắn cho tôi một nhãn hiệu dễ thương.

“Nữ chính nhà tôi thích ăn dưa.”

Lục Trạm ôm tôi vào trong ngực, sau một đêm thỏa mãn, anh quay đầu lại hôn lên môi tôi, mỉm cười nhẹ nhàng.

"Cô ấy cũng là nữ chính ăn dưa của tôi.

"Anh yêu em, Hoan Hoan." 

(Hết)


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play