Vợ bầu ngốc ngếch của thái tử gia Bắc Kinh <<1/4>>
Nguồn: Zhihu
Chuyển ngữ: Vịt Con Xấu Xí
Đề cử: Tô Mộc Di
Tác giả: 红粥
****🌸🌸🌸****
Nam thần nổi tiếng và cô bạn gái bí ẩn của hắn đang hôn nhau ở tầng dưới, tôi vội chạy xuống để xem náo nhiệt.
Ngày hôm sau, hot search nổ tung, tôi bị nhầm là bạn gái của nam thần nổi tiếng.
Tôi trở thành mục tiêu bị fan hâm mộ của hắn đuổi mắng suốt ba con phố, suýt nữa thì bị họ tóm được.
Thái tử gia Bắc Kinh tức giận đến mức phải đăng bài làm sáng tỏ: “Cmn chứ, đó là vợ tôi! Cô ấy chỉ là một bà bầu ngốc nghếch đi ăn dưa mà thôi!”
Tôi khóc thút thít ôm chặt lấy đùi thái tử gia.
Huhu...Cả nhà biết không, chỉ vì đi ăn dưa mà suýt nữa tôi đã mất mạng.
(...)
Sáng sớm, tôi bị đánh thức bởi hàng loạt cuộc gọi điện như đòi mệnh từ người đại diện.
Vừa nhận cuộc gọi, bên kia liền vang lên tiếng gào thét.
“Lạc Hoan Hoan, thói quen thích xem náo nhiệt của cô trước đây đã trở lại rồi phải không, đã xảy ra chuyện lớn, cô còn có thể ngủ được?”
Tên tôi là Lạc Hoan Hoan, một người đã xuất đạo nhiều năm nhưng vẫn đứng vững chân ở tuyến 18.
Tôi không có năng khiếu gì cả, sở thích lớn nhất của tôi chính là hóng chuyện, ở đâu có náo nhiệt ở đó có tôi.
Nếu có người lớn tiếng nói gì đó, tôi sẽ chạy ra ngoài xem đến cơm đều không kịp ăn, chính là một cô gái trong sáng lại ngốc nghếch.
"Có chuyện gì thế?" Tôi bối rối.
Người đại diện vứt xuống một câu: “Chính cô tự mình xem đi!”
Rồi phịch một tiếng đem điện thoại cúp máy.
Tôi đứng dậy khỏi giường, dụi mắt và thản nhiên bật điện thoại lên.
Từ "HOT" màu đỏ trên danh sách tìm kiếm đặc biệt bắt mắt.
Tôi bấm vào xem xét.
Lập tức cả người đều thanh tỉnh!
Rồi xong con bê.
Không biết tay săn ảnh vô lương tâm nào đã chụp ảnh tôi và nam thần Thiên Dương trong cùng một khung ảnh tại khu dân cư sang trọng vào đêm khuya.
Góc chụp mập mờ.
Trong ảnh, khuôn mặt của tôi rõ ràng thì thôi đi, còn thấy rõ nụ cười toe toét hớn hở cùng răng cửa của tôi đang đối với nam thần cười ngây ngô.
Phần bình luận lập tức bùng nổ.
“Chế.t tiệt, cuối cùng tôi cũng tìm được cô qua cáp mạng. Cô là cô dâu bí mật của anh trai tôi sao? Cư dân mạng đều chế.t rồi sao? Còn không đi đào cô ta?!”
“Lầu trên, cô ta tên là Lạc Hoan Hoan, là một tiểu hoa đán ở tuyến 18!”
“Đó là một buổi diễn vào lúc nửa đêm phải không?”
"Thiên Dương đẹp trai... Anh thật sự, em muốn khóc chế.t, yêu đương trong lúc sự nghiệp thăng tiến, fan của chúng em cả đêm thức khuya để cày xếp hạng cho anh, làm số liệu cho anh. Nhưng anh lại gửi chúng em một cô chị dâu giữa đêm khuya. Tôi đọc không hiểu, tôi một chút đều đọc không hiểu, cút đi”
“Người hâm mộ cũng là một phần trong vở kịch của anh phải không?”
“Tôi chỉ là đứng ở chỗ này xem còn ai dám cùng cô ta đóng phim, ta sẽ chống lại đến cùng! Còn Lạc Hoan Hoan, Hoan Hoan chế.t tiệt, co.n mẹ nó!”
…
Cứ như thế tôi bị xé khắp mọi mặt trận.
Tài khoản weibo không người hỏi thăm của tôi ngay lập tức tràn ngập hơn 99+ Pm.
Tất cả đều là fan của Thiên Dương đến mắng tôi.
Một số người hâm mộ đã tìm ra địa chỉ nhà của tôi và đe dọa sẽ chặn đường tôi bằng những quả trứng thối.
Thiên Dương là sao nam thăng tiến nhanh nhất thời gian gần đây, anh từng nổi tiếng nhờ một vở múa rối cổ xưa, kết quả còn không có nổi đến hai tháng, liền bị fan hâm mộ đào ra chuyện yêu đương.
Vốn dĩ nam minh tinh yêu đương vụng trộm cũng không sao, nhưng hóa ra cô bạn gái bí mật của anh còn phá lệ cao điệu.
Động một chút lại lên trên internet tìm cảm giác tồn tại, còn cùng fan hâm mộ của anh mắng nhau, tiện hề hề.
“Hô hô, số tiền các ngươi bỏ ra cho ca ca, anh ấy đều lấy ra mua túi sách cho tôi rồi, hì hì, có phải rất ghen tị, ghen tị liền đến cắn tôi nha.”
“Ca ca tại sao lại thích tôi? Ngươi đi hỏi hắn nha, ngươi nhìn hắn để ý đến ngươi sao? Đồ nhóc con.”
…
Trêu đến fan hâm mộ đều trở nên kích động.
Vì bức ảnh này mà tôi bị fan của anh nhận nhầm là bạn gái của anh, còn bị fan của anh đuổi theo và mắng suốt ba con phố, suýt gi.ết ch.ết tôi.
Nhưng, cứu mạng!
Đâu ai biết rằng, tôi chỉ là kẻ ăn dưa đến góp vui.
Đầu óc tôi quay cuồng, làm sao chứng minh được mình vô tội.
Lục Trạm, thái tử gia Bắc Kinh luôn trầm tính, tức giận đến mức đăng bài giải thích trên mạng.
“Mẹ kiếp, đó là vợ tôi! Cô ấy chỉ là một bà bầu ngốc nghếch thích ăn dưa mà thôi!”
Lục Trạm, một ông trùm đầu tư ở hậu trường làng giải trí, đẹp trai và giàu có.
Anh ấy gần như không bao giờ xuất hiện, nhưng huyền thoại về anh ấy thì ở khắp mọi nơi trên thế giới.
Cư dân mạng không tin và chỉ trích anh.
“Khi ra bên ngoài, thân phận trên mạng đều là tự mình cho, anh nói đúng liền đúng sao.”
Bá tổng hiếm khi phát ra tiếng bíp: “Cụ thể mời xem VCR.”
Vừa nói, anh vừa đăng một đoạn video lên mạng, đêm đó tôi đang gặm cái đùi gà, chạy từ xa tới, trốn dưới gốc cây cười nhe răng xem ảnh đế cùng cô bạn gái thần bí hôn môi.
Sau đó, lại thả một đoạn video quay cảnh Lục Trạm cẩn thận đón tôi đi khám thai tại bệnh viện.
Bá tổng tức giận đến hộc máu: “Bây giờ, tin chưa, cô ấy, Lạc Hoan Hoan, là vợ của tôi!”
Em thực sự cảm ơn anh…
Trên mạng lại bùng nổ.
Hướng gió đột ngột thay đổi.
Cư dân mạng: "Ch.ết tiệt, cười chế.t tôi, may là có giám sát, cô nói một cái phụ nữ mang thai như cô không ở nhà dưỡng thai cho tốt, chạy tới xem náo nhiệt làm gì, suýt chút là đánh nhầm người.”
"Người chị em này cũng thật khôi hài, dáng dấp xinh đẹp như vậy, kết quả lại chuyên môn đóng những bộ phim ngắn về bá đạo tổng tài vừa khó tính vừa hống hách, không nghĩ tới bản thân lại chính là nữ chính đâu.”
“Không phải hai người này là đang diễn bá tổng và tiểu kiều thê đi.”
“Không ngờ tiểu kiều thê của Thái tử gia Bắc Kinh lại là cô!”
…
Lục Trạm và tôi là cuộc hôn nhân thương mại.
Việc hôn nhân đã được quyết định từ lâu bởi hai gia đình nhưng tôi và anh ấy từ nhỏ liền không hợp nhau.
Anh chê tôi yếu ớt lại thích tham gia náo nhiệt, tôi chê anh luôn ra vẻ lạnh lùng, đối với cái gì đều rất lãnh đạm.
Ngay cả con bạn thân cũng trêu chọc tôi.
“Đối tượng liên hôn đẹp trai như vậy, hơn nữa còn là hệ cấm dục, mày còn chưa hài lòng?”
Tôi lườm cô ấy một cái: “Sớm như vậy mà anh ta đã cấm dục?”
Cô nàng không nói nên lời.
Sau này tôi mới biết không phải anh không muốn mà là anh đã kìm nén nó quá lâu.
Vào ngày tốt nghiệp, cả hai chúng tôi đều uống một chút và kết quả là một đêm hoang đường.
Sau đó, chúng tôi thấy rất hài lòng với nhau.
Tôi đã nghĩ, dù sao bất kể giày vò thế nào thì cuối cùng người kết hôn với tôi đều là anh.
Anh có dáng người tốt, khuôn mặt lại đẹp trai, tôi cũng không có gì để chê.
Cũng không lâu lắm, tôi liền có thai.
Nhưng tôi vẫn không thể thay đổi được bản tính yêu thích ăn dưa của mình.
Tháng trước trên đường có người đánh nhau, tôi chạy tới góp vui, vì cười lớn quá nên bị người đối diện nhầm tưởng là tới giúp đỡ, bị đánh một trận vô ích.
Mặt tôi tràn đầy màu sắc.
Lục Trạm nghiến răng nghiến lợi, đưa luật sư của mình đến đồn cảnh sát để bắt tôi.
“Lạc Hoan Hoan, lần sau, em còn muốn tham gia náo nhiệt nữa không?”
…
3.
Tim tôi đập nhanh.
Tôi mở to mắt xem tin tức “Cô vợ ngọt ngào của anh Lục bởi vì ăn dưa mà bị nhận nhầm thành bạn gái của nam thần” đứng đầu bảng hotsearch.
Tên của Lục Trạm liên tục được nhắc đến.
Tôi sợ đến mức không dám làm gì nên quyết định trốn trong biệt thự sang trọng của anh làm đà điểu.
Nhớ tới năm ngoái, đó là thời điểm đen tối nhất trong cuộc đời tôi.
Chuỗi vốn của gia đình tôi đột nhiên bị đứt và đã phá sản chỉ sau một đêm.
Bố mẹ tôi bỏ trốn ra nước ngoài chỉ trong một đêm, để lại tôi một mình.
Mọi người đều cười đùa, nói rằng Lục Trạm nhất định sẽ bỏ rơi tôi.
Thái tử gia Bắc Kinh sao có thể cưới một đứa con gái phá sản?
Vốn dĩ việc liên hôn thương mại chỉ đơn giản là sự kết hợp lợi ích, nếu như không còn tiền thì cũng sẽ kết thúc.
Tôi đối với điều này rất rõ ràng.
Nghề nghiệp của tôi cũng là trong giới giải trí, thực ra tôi đang đánh cá trong vòng tròn, đóng những bộ phim đến chóa đều chướng mắt, loại phim tổng tài bá đạo .
Nhưng chính tại năm này, tôi phát hiện ra mình có thai.
Đó là con của Lục Trạm.
Tôi đang ở trong phòng ngủ, nhìn que thử thai từ từ hiển thị 2 vạch đỏ.
Cảm xúc phức tạp.
Tôi đã suy nghĩ kỹ rất lâu trước khi đưa ra một quyết định quan trọng.
Tôi, Lạc Hoan Hoan, không phải là loại người sau khi mang thai liền lựa chọn im lặng chịu đựng tất cả ủy khuất một mình rời đi.
Tôi đã nghĩ kĩ, muốn tìm anh để ngả bài.
Vấn đề rất dẽ để giải quyết.
“Đưa cho tôi ít tiền, để tôi ôm bụng bầu trực tiếp cút đi. Tôi làm được.”
Dù sao anh ấy cũng không yêu tôi.
Ngày hôm sau, tôi chuẩn bị tinh thần và lấy hết dũng khí đến công ty của Lục Trạm để tìm anh.
Một đường thông suốt.
Trong văn phòng tổng giám đốc.
Người đàn ông đang ngồi trên chiếc ghế xoay bọc da màu đen, mặc vest và đi giày da, dáng vẻ cao ráo lạnh lùng, trông rất đẹp trai.
“Sao em không nghe điện thoại của anh?”
Lục Trạm vì tôi đột nhiên đến công ty tìm anh, vừa nhìn thấy tôi, anh ấy liền sững sờ.
Trên thực tế, sau khi gia đình tôi phá sản, Lục Trạm không hề cắt đứt quan hệ với tôi ngay lập tức mà ngược lại, anh ấy còn tích cực thể hiện tình cảm với tôi hơn trước một cách khác thường.
Anh ấy thậm chí còn đưa tôi đến một cuộc đấu giá đồ trang sức của giới hào môn với tư cách là vợ sắp cưới của anh ấy.
Trên cơ bản thì tôi hiểu được.
Anh ấy chỉ không muốn vứt bỏ tôi ngay lúc đầu sóng ngọn gió này, hủy hoại danh tiếng của mình.
Suy cho cùng, một người dù giàu có đến đâu thì vẫn cần thể diện.
Thế nên sau lần đó tôi đã hoàn toàn hiểu ra và thái độ của tôi với anh cũng trở nên lạnh lùng hơn.
Tôi thực sự mệt mỏi với màn kịch giả tạo giữa những gia đình hào môn này.
Tôi muốn rời đi.
Vì vậy, trong khoảng thời gian này, tôi đều không trả lời điện thoại hay tin nhắn WeChat của anh, luôn lấy lý do mình đang bận để từ chối.
Một tháng sau khi tôi gặp lại anh, tôi có rất nhiều suy nghĩ.
Tôi đứng đó hít một hơi thật sâu, bình tĩnh lại rồi nói với anh rằng tôi có thai và những suy tính sau này.
Vừa mới nói xong.
Khuôn mặt tươi cười của Lục Trạm đột nhiên tối sầm lại, anh cười nhẹ.
“Em muốn cầm tiền và mang con của tôi rời đi?”
Giọng điệu kia giống như hận không thể ăn tươi nuốt sống tôi.
“Ừm.”
Tôi lấy hết can đảm và gật đầu.
Anh bước về phía tôi với đôi chân dài.
Khí chất của người này quá mạnh mẽ.
Tôi cứ tưởng là anh sẽ im lặng vứt cho tôi hai tấm thẻ đen, rồi sỉ nhục tôi và bảo tôi nhanh cút đi.
Tôi rất thích kiểu sỉ nhục đơn giản nhưng trực tiếp này nha.
Tôi đang suy nghĩ.
Kết quả là anh chàng này lại không ra bài theo lẽ thường.
Tiến lên với khuôn mặt đen như đít nồi.
Kéo lấy tay của tôi…
Hả, không phải là kéo mà chỉ so với động tác chạm vào còn nhẹ nhàng hơn.
Là dắt.
Anh lập tức nắm tay tôi, đưa đến Cục Dân chính lấy giấy chứng nhận rồi đưa tôi về Lục gia.
Chưa đầy nửa giờ, tôi đã trở thành bà Lục hợp pháp.
Nhìn vào hai cuốn sổ đỏ trên tay.
Đột nhiên rơi vào trầm tư.
Trong đầu tôi chỉ có một suy nghĩ.