Lâm Phụ Tinh bỗng nhiên nhớ lại lần ở nhờ chỗ Giản Mộc trong ký túc xá, hai người chen chúc trên một cái giường chật hẹp, có lẽ là ôm nhau ngủ, dù sao thì mỗi ngày khi tỉnh dậy cậu đều nằm trong lồng ngực của Giản Mộc.
===
Giọng nói của Giản Mộc hơi hơi trầm xuống, mang theo một chút dè dặt ẩn bên trong giọng mũi: “Anh ơi, anh đã trốn em hai ngày rồi.”
Lâm Phụ Tinh lúng túng mở trừng mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, khoát tay thề thốt phủ nhận: “Tôi nào có! Tôi không có trốn cậu!”
“…” Giản Mộc than nhẹ một tiếng, “Nhưng anh không chịu nhìn em.”
“Tôi không có!” Lâm Phụ Tinh quay đầu, ánh mắt lại chu du trên tít trần nhà.
“Vậy em có thể ngồi bên cạnh anh không?” Giản Mộc thử hỏi cậu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT