Nguồn: https://www.wattpad.com/story/346932170
Thể loại: Hiện đại, đam mỹ, ABO, vườn trường, cường cường, chủ thụ, 1v1, cải trang giả dạng, nhẹ nhàng, HE
Số chương: 119 chương (115 chương chính văn + 4 chương phiên ngoại)
Couple: Cương trực thẳng thắn chỉ số IQ cao tràn đầy hăng hái giả làm Alpha, Omega thụ x bề ngoài ngây thơ bên trong vô số tội văn nhã bại hoại giả làm Omega, Alpha công
Giới thiệu:
Lâm Phụ Tinh là một đại ca trường danh tiếng lừng lẫy vang dội khắp năm trường trung học, ỷ vào thân phận Alpha mà làm mình làm mẩy, tính tình nóng nảy, chạm một cái liền bùng nổ.
Một ngày nào đó, Lâm Phụ Tinh nhìn thấy có người kéo bè kéo lũ đánh nhau, một Omega bị cả đám người vây xung quanh, run lẩy bẩy đang ngồi xổm trong một góc.
Đại giáo bá đánh đuổi đám thiếu niên côn đồ ấy đi, cứu Omega ra, đến gần nhìn mới phát hiện khóe mắt Omega này đỏ bừng, trong mắt đầy hơi nước, quần áo nửa hở, lộ ra xương quai xanh tinh xảo đẹp đẽ.
Mũi của Lâm Phụ Tinh nóng lên……chảy máu mũi luôn.
Từ hôm ấy trở về sau, Omega xinh đẹp biến thành một cái đuôi nhỏ đi theo phía sau Lâm Phụ Tinh. Điều quan trọng nhất phải nói tới là người ta có làn da trắng như tuyết, mái tóc mềm mại, vừa nhìn chính kiểu Omega vừa ngoan lại vừa mềm, xinh đẹp tựa tinh linh.
Là một Omega trong lòng trong mộng của tất cả mọi người trong trường học.
…. Đáng tiếc lại bị nhị thế tổ(*) tóm trong tay mất rồi.
Mãi cho đến một ngày, Lâm Phụ Tinh hẹn một đám thanh niên lêu lỏng ở một con hẻm nhỏ, nhưng trong lúc đang đánh đấm đến hăng máu bất chợt lại té ngửa.
Hương vị dâu tây ngọt ngào lập tức tràn ngập trong không gian ngỏ hẻm chật chội!
Lâm Phụ Tinh: Đậu má, quên mang thuốc ức chế rồi.
Đám thanh niên lêu lỏng: Ôi mẹ ơi! Cậu ta, cậu ta là Omega! Cậu ta đang đến kỳ phát tình!
Trước khi hoàn toàn mất đi ý thức, Lâm Phụ Tinh nhìn thấy Giản Mộc xinh đẹp của cậu vén tóc mái lên, trên thái dương lộ ra một vết sẹo dữ tợn, lạnh mặt cầm lấy một thanh sắt đánh cho đám thanh niên lêu lỏng phải cụp đuôi run lẩy bẩy.
Giản Mộc nâng Lâm Phụ Tinh lên, cắn vào tuyến thể của cậu, đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm một cái, cả người Lâm Phụ Tinh mềm nhũn.
Giản Mộc nhẹ giọng cười: “Anh sớm nói mình là Omega đi, hại em phải giả vờ lâu như vậy.”
Giới thiệu vắn tắt bằng một câu: Pheromone của giáo thảo là vị dâu tây!
Dàn ý: Để bảo vệ thế giới, để khoa học kĩ thuật phát triển, nguyện ý cống hiến tất cả sức lực nhỏ bé chẳng đáng nói này!
– (*) Nhị thế tổ: (二世祖) là một thành ngữ phổ biến trong tiếng Quảng Đông lấy từ tích vua Tần Nhị Thế. Thành ngữ chỉ con cháu những gia đình giàu có, chỉ biết ăn chơi phung phí tiền cha mẹ mà không biết lo lắng cho sự nghiệp.