Khẩn trương, kích động, vui mừng, nhảy nhót, chẳng biết là vì lý do gì, tóm lại là trái tim càng đập càng nhanh, cuối cùng Lâm Phụ Tinh không thể khống chế được chính mình, bỗng nhiên vung đầu đập cốp xuống mặt bàn, nằm úp sấp không động đậy.
Cứu… cứu mạng a……
Hầu Phương Hoa gọi bọn họ đến chủ yếu là nói về cuộc thi toàn quốc sắp tới, tiện thể lại đưa cho bọn họ một xấp đề thi giày cộm khác. Cuộc thi diễn ra vào ba ngày sau, vừa vặn đúng ngay vào ngày thi tháng.
Mấy ngày này ai ai cũng chuyên tâm chuẩn bị cho cuộc thi. Những lời đó của Tô Dĩ Kha thật sự có hiệu quả, đùa giỡn trong tiết tự học buổi tối đã giảm đi rất nhiều, không ít người bắt đầu để ý đến thành tích. Lớp 11-1 từ trước đến nay vẫn luôn làm ồn, dẫn đầu cả năm trường học trong những trò quậy phá lại yên tĩnh một cách kỳ lạ trong vài ngày qua.
Vào thời gian giữa hai tiết Đới Lập muốn chạy sang lớp bên cạnh chơi nhưng lại thấy cả lớp đều đang vùi đầu học tập chăm chỉ, cảm giác bản thân như không cùng thế giới với bọn họ nên dứt khoát vịn vào phía sau khung cửa, ló đầu vào kêu Lâm Phụ Tinh: “Anh Lâm à, gần đây các cậu đã uống nhầm thuốc gì vậy? Chăm chỉ như thế?”
Lâm Phụ Tinh đang ở trong giai đoạn chạy nước rút, làm đề đến sắp điên rồi, cậu dùng bút khoanh lại những dấu hiệu ở trên đề, trả lời: “Phải thi tháng.”
Đới Lập không tin: “Thi tháng nên chăm chỉ như thế? Lúc trước có là thi cuối kỳ cũng có thấy chăm chỉ vậy đâu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play