Nhan Bố Bố chạy rất nhanh, đến mức bị người ta bắt được nhấc bổng lên thì hai cái chân ngắn củn vẫn liên tục đong đưa giữa không trung, cổ nhóc bỗng bị siết chặt, một vật cứng rắn chĩa thẳng vào huyệt Thái Dương của nhóc.
Nhóc bị siết cổ không thở nổi, chỗ yết hầu dâng lên cảm giác buồn nôn, ngay cả thần chú cũng không đọc ra nổi, chỉ có thể liều mạng giãy dụa, cố gắng kéo cánh tay trên cổ mình ra.
“Đứng im, thằng oắt này, mày mà cử động thêm một cái nữa tao sẽ bắn chết mày ngay.” Giọng nói hung tợn vang lên ngay trên đỉnh đầu nhóc.
Trong lòng Nhan Bố Bố hiểu rõ, cái súng đang chĩa vào đầu nhóc bây giờ hoàn toàn khác với súng mà nhóc tạo hình bằng tay mình. Nếu như thần chú phép thuật lợi hại nhất đã không thể sử dụng được, nhóc lập tức dừng giãy dụa không dám động đậy.
Lúc nhóc bị bắt trở về, Phong Sâm và tên thuộc hạ còn lại của Sở Thạch đang xoay quanh một bức tường đổ bên đường. Đám Sở Thạch và những người còn lại thì mỉm cười đứng nhìn ở cách đó không xa, hệt như đang xem cảnh mèo vờn chuột, thậm chí còn có tên phấn khích reo hò một cách thích thú.
Vốn dĩ tên thuộc hạ kia cũng xem Phong Sâm như một món đồ chơi giải trí, nhưng quanh quẩn mấy vòng không tóm được cậu thì hắn mới phát hiện cơ thể của thiếu niên cực kỳ nhanh nhẹn, cứ như một con cá chạch trơn trượt, dần dà hắn cũng không còn tâm trạng chơi đùa nữa, chỉ tập trung muốn bắt lấy cậu.
Hiện tại Phong Sâm chỉ muốn mau chóng rời khỏi đây, không muốn đánh nhau với đám người này, cậu vừa tìm cách tránh cánh tay vươn tới của tên kia vừa phải để ý xem xét địa hình xung quanh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT