Nhân Sinh Như Mộng

Chương 1


2 tháng


🌟Tên truyện: Nhân sinh như mộng

🌟Tác giả: 卫雨

🌟Dịch: Vịt khó ở

🌟Chương: 18 chương

(Truyện dịch phi thương mại vui lòng không đem đi nơi khác)

Văn án:

Cha không thích tôi.

Ông ấy nói rằng tôi là một kẻ giả tạo, giống như mẹ tôi vậy. Luôn giả vờ yếu đuối bệnh tật để khiến người khác thương xót.

Vào ngày sinh nhật thứ mười tám của tôi, tôi đã gọi cầu xin ông ấy “ Xin hãy đến đây một lần thôi, nếu không con sẽ chết mất”

Thanh âm lạnh lùng của ông ấy vang lên từ đầu dây bên kia “Bây giờ còn học được cách uy hiếp sao? Vậy mày đi chết đi”

Cúp điện thoại, tôi cười chán nản.

Thông báo của hệ thống vang lên bên tai tôi: “Công lược thất bại, ký chủ sẽ bị xoá sổ”

Tôi chết vào ngày sinh nhật thứ mười tám của mình.

Cuối cùng ông Cố người ghét con gái mình nhất đã phát điên.

1

Tôi vốn là một kẻ ngoại lai, xuyên thành Cố Tiểu Niệm từ khi mới lên sáu tuổi.

Hệ thống nói cho tôi biết, chỉ cần tôi có thể cùng cha tổ chức chúc mừng sinh nhật, nhiệm vụ coi như hoàn thành.

Lúc đầu tôi nghĩ, đó là một nhiệm vụ quá dễ để hoàn thành.

Trong gương, tôi mang hình hài của một đứa bé sáu tuổi có khuôn mặt mũm mĩm nhỏ nhắn, với đôi lông mày và mắt khá đáng yêu. Mỗi khi các bà các cô đi qua, họ hận không thể chạy tới ôm hôn tôi cho thỏa nỗi lòng.

“Đứa nhỏ này đáng yêu quá, chắc cha mẹ con bé rất yêu thích con bé”

Tuy nhiên, tôi đã sớm phát hiện ra rằng không phải vậy. Người ghét tôi nhất trên trần đời lại chính là cha tôi.

2

Cố Mục Từ bị ép lấy mẹ tôi.

Khi đó ông ấy là thiếu gia của tập đoàn Cố, ông ấy có một người con gái mà mình vô cùng yêu thích, bà ấy là diễn viên tuyến 18 trong làng giải trí.

Điều này khiến ông nội vô cùng tức giận, vốn dĩ rất ghét nghệ sĩ trong giới giải trí, ông đã dùng vũ lực ép Cố Mục Từ chia tay và phải chấp nhận đi đến buổi xem mắt do gia đình đã sắp xếp.

Người được sắp xếp xem mắt là mẹ tôi Thẩm Vân.

Cố Mục Từ vốn muốn làm theo ý mình và tìm mọi cách để chống đối lại ông nội.

Nhưng Thẩm Vân lại yêu ông ấy rất rất nhiều.

Bà ấy đã yêu thầm Cố Mục Từ trong rất nhiều năm, theo đuổi ông ấy một cách công khai, khóc thậm chí là tuyệt thực, tự tử vì ông ấy.

Cố Mục Từ bị hoảng sợ vì tình yêu điên cuồng đó.

Cuối cùng, Thẩm Vân đã mang thai, dưới sức ép từ hai bên, Cố Mục Từ cũng phải chấp nhận cưới bà ấy.

Họ cùng nhau trải qua cuộc hôn nhân kéo dài nửa năm trong sự lạnh lẽo, dày vò nhau.

Cho đến nửa năm sau, Thẩm Vân đã qua đời trong quá trình sinh ra tôi.

Cho dù thời điểm bà ấy chết vì khó sinh, hay đến đám tang tổ chức khi đó, Cố Mục Từ cũng chưa bao giờ xuất hiện.

Ba tháng sau, khi ông ấy quay lại, bảo mẫu đã bế tôi đến trước mặt ông ấy.

Ông ấy liếc nhìn hai lần cuối cùng buông ra câu nói lạnh lùng:

“Trông nó giống hệt Thẩm Vân”

Rồi ông ấy bỏ đi không một chút lưu luyến.

3

Khi tôi lên sáu, nhưng tâm lý đã rất nhạy cảm với cảm xúc của người khác.

Trong lớp mỹ thuật, khi giáo viên yêu cầu tôi vẽ “Gia đình mình”, tôi chỉ vẽ mình cùng bảo mẫu đang nắm tay trong bức tranh đó.

Cô giáo hỏi: “Cha con đâu?”

“Cha đang ở trên TV”

“Mẹ đâu rồi?”

“Mẹ ở trên trời”

Cô giáo im lặng hồi lâu, cuối cùng xoa đầu tôi rồi trở về văn phòng gọi điện cho Cố Mục Từ.

“Cố tiên sinh, thứ ba tuần sau là ngày khai mạc của phụ huynh, tôi có thể mời ngài đến cùng tham gia nói chuyện được không?”

Tôi lắng nghe, trong lòng nhen nhón lên một tia hi vọng.

Thứ ba tuần tới cũng là sinh nhật của tôi.

Nếu cha đến thì cũng giống như cùng tôi đón sinh nhật.

Cho nên vào thứ ba, tôi đã bắt đầu đợi từ trưa.

Chờ đợi hết lớp này đến lớp khác, cho đến khi tan học, chiếc Maybach màu đen cuối cùng cũng lái vào cổng trường.

Tôi mở to mắt chờ đợi.

Tuy nhiên người bước xuống khỏi xe lại là người trợ lý mặc bộ áo vest đen.

“Cố tổng bảo tôi đưa cái này cho cô giáo”

Người trợ lý nhét hộp quà và một tấm thẻ mua sắm vào tay cô giáo.

“Ngài ấy nói đứa trẻ này trời sinh tính tình không tốt, có lẽ sẽ không dễ dàng dạy dỗ, lại gây phiền toái cho cô giáo rồi”

Cô giáo thở dài ngao ngán.

Cô ấy rất muốn nói không phải.

Tôi đã rất ngoan ngoãn, tính tình cũng tốt lại rất chịu khó học hành.

Nhưng chiếc Maybach đã nhanh chóng quay đầu bỏ đi, giống như chỉ ở lại thêm một giây cũng là lãng phí.

Lần đầu tiên tôi nhận ra rằng tình yêu thương của cha mẹ dành cho con cái có lẽ là điều dễ dàng có được nhất trên đời nhưng cũng có lúc lại là thứ khó nhất để có được.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play