Mắt thấy hai người đối diện một bộ muốn nói lại thôi, đối với dáng vẻ của cô có chút tò mò, Doãn Tiểu Mãn có chút phiền.
Cô cúi đầu, tiếp tục vá áo choàng ngắn trong tay, làm bộ như cái gì cũng không nhìn ra, tay cầm kim khâu tăng thêm vài phần khí lực.
May mà vừa lúc đó, cửa buồng bị người từ bên ngoài kéo ra, Cao Sùng lấy nước trở về. Nhìn thấy hai đứa nhỏ ghé vào bàn cơm viết chữ, anh ta thoáng nhìn qua với ánh mắt tán thưởng, sau đó đem bình nước nóng đặt ở bên cạnh.
Tiếp theo quay đầu nói với Doãn Tiểu Mãn: “Chị dâu, tôi thấy toa đồ ăn bên kia đã bắt đầu bán cơm, nếu không tôi đi lấy cơm, để bọn nhỏ ăn xong lại viết?”
Doãn Tiểu Mãn lắc lắc đầu: “Không cần, tôi mang theo đồ ăn.”
Cao Sùng cho rằng cô là tiếc tiền, vội vàng giải thích: “Chị dâu, chỗ này tôi mang theo một ít phiếu lương thực, còn có tiền lần trước...”
Doãn Tiểu Mãn hướng anh ta khoát tay, sau đó từ túi bên cạnh lấy ra một cái bao giấy dầu, mở ra chỉ vào bột ngô bên trong cho Cao Sùng lung lay: “Thật sự đã chuẩn bị, không ăn sẽ bị hỏng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT