[ KẾ HOẠCH BÁO THÙ HOÀN HẢO ] PHẦN 5
Đề cử: Meo meo
Edit: Mãng cầu chín rồi
(tên truyện do editor đặt)
————————————
14
Kẻ ngốc như hắn không ngờ cũng có lúc thông minh thế này.
Lời nói của tên cặn bã rõ ràng đã đánh trúng vào điểm mấu chốt.
Là con gái nuôi mới được nhận nuôi một tuần, tôi đương nhiên không bằng Tô Thiến Thiến, đại tiểu thư thật sự đã qua đời.
Vì thế, trước đây tôi gặp phải đủ sự bắt nạt trong trường, ép tôi làm gái m.ại d.âm và đủ thứ khác.
Là một học sinh bình thường như tôi, tôi thực sự không thể cạnh tranh được với một tên cặn bã có bố là giám đốc trường học.
Đây là một lời nói dối mà tôi không thể chấp nhận được.
Nhưng mạng sống của tôi đang treo lơ lửng, tôi chỉ có thể tiếp tục giả mạo thành Tô Thiến Thiến, con gái của nhà họ Tô.
Dùng Tô Thiến Thiến để ngụy biện, nói cha mẹ mình không biết chuyện này, hiển nhiên là đang tìm cái chết cho chính mình.
Bởi vì ngay cả tôi, người vừa trở thành con gái nuôi của họ, cũng hiểu rằng với thân phận như Tô Thiến Thiến, không thể để cô ấy thoát khỏi sự kiểm soát của gia đình.
Không có bậc cha mẹ nào thấy con mình phải chịu nỗi nhục nhã như vậy mà đứng nhìn.
Vì danh tiếng và sự trong trắng của một cô gái, cô ấy không cùng đẳng cấp với những chiêu trò bỉ ổi của Bùi Điềm Nhi.
Điều ấy có nghĩa là tôi không phải là con gái thật sự của họ!
Đây cũng là lỗi lớn nhất mà tôi không thể biện minh được.
Quả nhiên, bọn bắt cóc cũng nghĩ tới điều đó, nhìn tôi bằng ánh mắt cực kỳ nguy hiểm.
Tôi biết trong tình huống này, tôi không thể trốn tránh, không thể làm loạn!
Tôi kiên quyết ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào mắt tên bắt cóc và nói:
“Bố mẹ tôi cho phép tôi tự mình giải quyết trong vòng ba ngày.”
Nhưng rõ ràng những tên bắt cóc lại nghi ngờ về danh tính của tôi.
Tôi nhìn thấy tên đại ca đang đứng trước mặt tôi, vung con dao găm phát ra ánh sáng lạnh lẽo.
Mục đích của những kẻ bắt cóc trước đây là buộc tôi phải thỏa hiệp bằng cách tra tấn những người mà tôi quan tâm.
Sau đó hắn dọa giết tên cặn bã trước, sau đó là trà xanh, cuối cùng là tôi.
Không phải vì những kẻ bắt cóc không dám chạm trực tiếp vào tôi.
Mà vì những kẻ bắt cóc biết rõ rằng.
Tô Thiến Thiến không hề biết đau đớn, cho nên dù có làm Tô Thiến Thiến đau đớn đến mấy cũng không giúp ích được gì.
Tỷ lệ mắc bệnh này rất hiếm, chỉ có 1 trên 1 tỷ!
Độ khó của việc đóng giả loại bệnh nhân này còn khó hơn việc đóng giả con gái của Tô gia!
Tôi giả vờ không sợ con dao trên tay kẻ bắt cóc, bình tĩnh nói:
“Nếu anh muốn phẫu thuật cho tôi thì chỉ lãng phí công sức thôi. Tôi là bệnh nhân đặc biệt, tôi không cảm thấy đau đớn gì cả.”
Không ngờ kẻ bắt cóc lại quyết tâm kiểm tra tính xác thực của tôi.
“Thật sao? Vậy thì cô phải thử một chút xem!”
Tôi chợt hoảng sợ!
Mẹ kiếp! Tô Thiến Thiến không sợ đau, nhưng tôi thì có!
15
Tôi phải giả vờ bình tĩnh, thậm chí còn hất cằm khiêu khích với tên bắt cóc.
Và tất nhiên đây chỉ là màn trình diễn của tôi!
Ai biết kẻ bắt cóc không hề mơ hồ, hắn chĩa dao vào cánh tay tôi, tôi phải giả vờ không sợ, dùng sức giữ chặt bàn tay đang định né tránh!
Con dao găm lóe lên lạnh lùng!
Một vết cắt sâu trên cánh tay tôi.
Máu chảy ồ ạt.
Tôi thậm chí còn không cau mày, không có biểu cảm gì, khiến mọi người tưởng rằng tôi không hề đau đớn chút nào.
Nếu tôi dám hét lên một lời đau đớn, cổ họng của tôi sẽ bị cắt đứt trong giây tiếp theo!
Nhưng thực ra trong lòng tôi đang gào thét dữ dội!
Mẹ kiếp! Mẹ kiếp!
Vết thương nóng và đau quá!
Rõ ràng, sức chịu đựng bền bỉ của tôi suốt bao năm qua đã cứu mạng tôi vào thời điểm quan trọng.
Tên đại ca nhìn tôi rất lâu nhưng vẫn không tìm ra manh mối.
Tôi đành phải ra hiệu cho tên bắt cóc băng bó vết thương cho mình, dù không đau nhưng mất quá nhiều máu cũng sẽ chết.
Rõ ràng là anh ta đã tin tưởng vào danh tính nguỵ mạo này của tôi, điều này khiến tôi thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng tên cặn bã Hứa Trạch Xuyên lại không may mắn như vậy, hắn lần lượt cố gắng vạch trần tôi nhưng đều thất bại.
Có lẽ những kẻ bắt cóc sẽ không có lòng thương xót với hắn ta.
Quả nhiên, tên bắt cóc rất quả quyết, đá Hứa Trạch Xuyên đang bò lổm ngổm xuống đất.
Con dao găm trong tay hắn xoay tròn trong không trung, một tia sáng lạnh lóe lên.
Hứa Trạch Xuyên vĩnh viễn mất đi ngón giữa kiêu ngạo!
Cảnh tượng này kích động đến khó tả.
Trong lòng tôi đang run lên vì sung sướng.
Tên đại ca thực sự đã giữ lời!
Hứa Trạch Xuyên liên tục hét lên, những đòn tiếp theo khiến hắn gần như gục xuống.
Bạn gái cũ bị hắn lừa dối hóa ra lại là con gái duy nhất của Tô gia !
Hắn đã gần như trở thành con rể của người giàu nhất thành phố này, ngồi trên vô số của cải tiền bạc, hưởng thụ vinh hoa phú quý.
Hắn ta không ngừng lẩm bẩm trong miệng: “Làm sao có thể, điều này là không thể!”
"Hừ, biết trước như vậy tao bỏ quách mày đi cho rồi!" - Có vẻ hắn đang muốn nói gì đó với Bùi Điềm Nhi
Khi tôi nghe điều này, tôi ngay lập tức cảm thấy thích thú.
“Có chuyện gì vậy? Tôi không phải là người duy nhất bị cắm sừng sao.”
“Những chiếc túi gần đây của Bùi Điềm Nhi hình như đều là hàng mới ra mắt hết nhỉ.”
16
Hứa Trạch Xuyên sửng sốt một lúc mới phản ứng lại được. Sau đó hắn xông vào mắng té tát Bùi Điềm Nhi!
“Bùi Điềm Nhi, sao mày dám cắm sừng tao? Đồ con chó thối tha!"
Lúc này Bùi Điềm Nhi chỉ đơn giản không giả vờ nữa, đồng thời mắng trả lại tên cặn bã.
“Bà đi theo mày, ngoài việc ngày nào cũng phải lăn lộn trên giường với mày, bà có hưởng được cái quái gì đâu!?”
“Ngủ thì đã đành, đây lại còn gặp phải cái thằng yếu sinh lí !”
Hứa Trạch Từ tức giận đến mức đập vỡ cái lọ.
“Lúc tiêu tiền của tao thì mày một câu anh Hứa, hai câu anh Hứa! Bây giờ được thằng khác bao nuôi nên định cúp đuôi chạy à? Quả nhiên, mày chính là con đàn bà khốn nạn.”
“May mắn là tao vẫn giữ được chút vốn, không những không cần suy nghĩ đến việc lấy tiền đâu cho mày mà còn kiếm được một khoản lãi nhỏ.”
“Bùi Điềm Nhi, mày vẫn chưa biết phải không? Thực ra thì mấy đoạn video của mày là bán chạy nhất trong trường đấy."
“Mày giả làm nữ thần trước mặt mọi người? Haha, mọi thằng con trai trong trường đều giữ video mày ngủ cùng tao đấy !"
Bùi Điềm Nhi nghe thấy điều này không thể tin được!
Vẻ mặt hắn dần dần trở nên điên cuồng.
Cô ta đang phát điên.
Cô ta biết rõ hơn ai hết, Hứa Trạch Xuyên hoàn toàn là một kẻ cặn bã, nhưng cô ta lại ngu ngốc cho rằng mình sẽ là ánh trăng sáng của hắn.
Cho dù Hứa Trạch Xuyên làm đủ thứ chuyện xấu, cho dù cô có giúp hắn tìm tôi làm ứng cử viên đi bán thân!
Nhưng cô ta cho rằng Hứa Trạch Xuyên dù sao cũng có chút nhân tính, lại không ngờ ngay cả chính mình cũng sẽ bị hắn hãm hại!
Cô ta nhớ khi mình đang đi dạo trong trường, những bạn học nam và giáo viên nam đó đã nhìn vào mắt cô.
Cô ta luôn cho rằng đó là sự ngưỡng mộ, càng ngày cô ta càng kiêu ngạo!
Cô ta giờ đột nhiên cảm thấy mình như bị lột trần và khỏa thân đi dạo quanh khuôn viên trường.
Bùi Điềm Nhi hận chết Hứa Trạch Xuyên, cơ thể cô ta điên cuồng di chuyển, mở miệng cắn tên kia.
Mà tên cặn bã này cũng hận Bùi Điềm Nhi đến tận xương tủy, nếu không phải con khốn này xúi giục.
Con gái của người giàu nhất thành phố sẽ là người phụ nữ của hắn !
Với khuôn mặt rách nát, cuộc chiến giữa cặn bã và trà xanh sắp nổ ra.
Cả hai hoàn toàn không quan tâm đến mối quan hệ trong quá khứ, và chẳng mấy chốc, trên cơ thể Hứa Trạch Xuyên đã xuất hiện vài mảng da thịt còn đỏ ửng do vừa bị cắn
Bùi Điềm Nhi cũng không khá hơn là bao, khuôn mặt cô ta đã đầy máu vì bị Hứa Trạch Xuyên giẫm chân lên.
Ngoại hình của Bùi Điềm Nhi luôn là niềm tự hào của cô.
Bây giờ thì.
Cô ta đã bị biến dạng.
Cô ta đã bị hủy hoại toàn bộ khuôn mặt bởi chính tình nhân của mình!
Bùi Điềm Nhi chẳng còn lại gì, cô ta đã hoàn toàn bị hủy hoại.
“Ta ở cùng ngươi lâu như vậy, còn không tiếc giết người vì ngươi, Hứa Trạch Xuyên, ngươi lại dám đối xử với ta như vậy sao !”
Nghe vậy, tôi dùng tay đỡ khung kính trên sống mũi, trong lòng cười khẩy.
Ngay cả khi cả hai bọn họ được giải cứu, cuộc sống của họ cũng sẽ không bao giờ quay trở lại như trước được nữa.
Bởi vì, tôi có một chiếc máy ghi hình nhỏ gắn trên gọng kính của mình…
Nó được kết nối với một phòng phát sóng trực tiếp.
Tôi lập tức mím môi mỉm cười, màn hay cuối cùng cũng đến.
[ CÒN TIẾP ]