[ KẾ HOẠCH BÁO THÙ HOÀN HẢO ] PHẦN 3 

Đề cử: Meo meo 

Edit: Mãng cầu chín rồi 

(tên truyện do editor đặt) 

————————————

07

Chỉ thấy hắn dùng cả bàn tay bóp chặt vào cổ Bùi Điềm Nhi, dựng cô ta đứng dậy từ trên mặt đất.

Đột nhiên bị nghẹt thở khiến Bùi Điềm Nhi hốt hoảng, mặt cô ta nhanh chóng đỏ bừng lên vì thiếu oxy.

Cả cơ thể cô ta giống như con cá mắc cạn trên bờ, không ngừng giãy giụa trong không trung. 

Bùi Điềm Nhi, người thường tự cho mình là hoa khôi của trường, coi thường tất cả mọi người mà cô ta gặp, đến lúc này cũng rũ bỏ toàn bộ nhân phẩm và sĩ diện của mình. 

Chỉ thấy trên mặt cô ta giàn giụa nước mắt, liên tục cầu xin lòng thương xót từ tên bắt cóc kia. 

Cô ta đã mất hết sự kiêu ngạo vốn có của mình. 

Anh trai bắt cóc kia có vẻ rất giỏi trong việc nắm giữ giới hạn của người khác, khi Bùi Điềm Nhi sắp ngất đi vì ngạt thở, anh ta liền vứt cô xuống giống như một con cá chết. 

Chỉ nghe tiếng cộc một phát, là tiếng đầu cô ta đụng xuống sàn. 

Còn tất cả những thứ đang diễn ra trước mắt tôi, tôi hoàn toàn không có chút quan tâm nào. 

Bởi những thứ cô ta từng làm với tôi, không chỉ có vậy. 

Tôi hưng phấn tới nỗi hét to về phía anh đại ca bắt cóc kia: 

“Đánh chết con chó đấy đi!”

Đáng tiếc miệng của tôi vẫn bị bịt kín, chỉ có thể phát ra âm thanh ư ử ư ử. 

Tên đàn em kia nhìn thấy dáng vẻ tôi như vậy dường như đã hiểu rõ mọi chuyện, liền nói với đại ca của hắn: 

“Đại ca nhìn xem, nó gấp gáp lắm rồi! Nó hét lên bảo chúng ta đừng động vào bạn thân nó!” 

Chính sự nhanh nhảu của tên đàn em kia mới là thứ khiến tôi vui tai vui mắt, nhưng nó lại khiến hai kẻ đê tiện kia gấp gáp sợ hãi đến mức tè ra quần. 

Bùi Điềm Nhi bị ném xuống đất đau điếng người, điên cuồng hét lớn về phía tên đại ca kia: 

“Anh đại ca à! Con kia sớm đã chia tay với Hứa Trạch Xuyên rồi, chúng tôi thật sự không còn chút quan hệ gì với con tiện nhân kia nữa.” 

“Chúng tôi không những cắm sừng nó, còn từng chuốc thuốc nó! Nó sớm đã hận chúng tôi tới tận xương tủy, chỉ trách sao chúng tôi không chết quách đi cho rồi!”

Hai tên bắt cóc vừa nghe được lời này, liền chuyển ánh mắt chết chóc ấy về phía tôi !

08

Những lời Bùi Điềm Nhi vừa nói, lại còn thêm vẻ điềm tĩnh hiện tại của tôi, khiến cho tên đại ca bắt đầu nảy sinh nghi ngờ. 

Tên đó rất nhanh cũng bỏ cái tất thối đang nhét trong mồm Hứa Trạch Xuyên ra. 

Hứa Trạch Xuyên đương nhiên cũng không yên phận, vừa được há mồm ra thì liền phun một loạt những lời vàng ngọc về phía tôi.

“Mày đúng là con đĩ chó !!!! Bố mày là người đàn ông mày yêu nhất lúc nào chứ? Mày muốn mượn tay kẻ khác giết chết tao chứ gì?”

“Mày đừng nghĩ dễ dàng như thế, trên tay tao vẫn còn giữ video quay trộm mày thay quần áo đấy, mày có tin tao phát tán video ra ngoài để mày thân bại danh liệt không hả?”

Hai tên bắt cóc dường như cuối cùng cũng hiểu ra chân tướng sự việc, tên đại ca tiến gần về phía tôi, khóe miệng hắn nhếch lên.

“Đại tiểu thư, dám chơi bọn này sao? Mối quan hệ của cô đã rạn nứt từ lâu rồi mà sao không nói cho chúng tôi?” 

Hứa Trạch Xuyên nghe thấy câu này, sững sờ một lúc, rồi đột nhiên cười lớn. 

“Đại tiểu thư? Mấy người nói nó sao? Ha ha ha! Cái con tóc xù kia bình thường thì ăn mặc như con nhà quê, loại đấy thì là đại tiểu thư của nhà nào chứ !”

Bùi Điềm Nhi cũng theo tne tra nam kia khinh bỉ tôi.

“Con khốn nghèo nát này mà là đại tiểu thư của nhà nào, thì chắc tôi phải làm thiên kim của tỷ phú hahahaha.” 

Chỉ thấy tên đàn em dùng vẻ mặt ngốc nghếch nhìn hai bọn họ, tử tế đáp lại.

“Cô ta chính là con gái ruột của tỷ phú Tô Chí Cường, chính là thiên kim của gia đình giàu nhất thành phố này. Mày không biết gì sao?” 

Tin tức tôi là thiên kim tiểu thư của người giàu có nhất vùng vừa thoát ra từ miệng của tên bắt cóc, khiến cho hai kẻ đê tiện kia sốc không ngậm được mồm. 

Nhưng Hứa Trạch Xuyên ngay lập tức phản ứng lại, rốt cục thì hắn ta cũng hiểu khá rõ về thân phận và hoàn cảnh của tôi. 

“Không phải, nhất định là không phải! Cô ta không cùng tên với thiên kim tiểu thư Tô Thiến Thiến, cô ta tên là Tô Tiểu Nhã.” 

……………………

Tôi bày ra gương mặt lạnh tanh. 

Cả vở kịch cẩu huyết giữa hai tên bắt cóc ngu người và cặp đôi chó má kia đã bị tên tra nam Hứa Trạch Xuyên phá hỏng. 

Tôi rất rõ, tình thế bây giờ của tôi đang vô cùng nguy hiểm. 

Nguyên nhân chính là

Tôi 

Thực chất chỉ là đứa con gái nuôi của gia đình giàu có kia, là người thế chỗ cho thiên kim tiểu thư thật vừa qua đời. 

Thiên kim tiểu thư Tô gia Tô Thiến Thiến gặp sự cố qua đời.

Cha mẹ tỷ phú của cô vì quá thương nhớ cô, nên một tuần trước đã tìm tới tôi tại trường, một người có dung mạo na ná với cô. 

Một khi thân phận thật sự của tôi bị phát hiện, đánh mất đi giá trị trong mắt hai người họ, tôi nhất định sẽ bị giết người diệt khẩu. 

Càng nguy hiểm hơn là 

Chỉ còn chưa đầy hai tiếng đồng hồ nữa, sẽ đưa ra thông cáo chính thức về cái chết của Tô Thiến Thiến. 

09 

Một khi bị bọn bắt cóc kia phát hiện tôi là một kẻ giả mạo, nhất định sẽ bị chúng cho một dao chết tươi!

Nếu mà chúng giết tôi nhẹ nhàng thì còn đỡ.

Nhưng ai biết được chúng có ch.ặt x.ác tôi ra thành trăm mảnh hay không chứ!

Hoặc là chúng đâm vào động mạch chủ của tôi, nhìn máu tôi chảy từng dòng. 

Nếu xét về độ hung dữ của hai tên bắt cóc kia, thì không có gì là bọn nó không dám làm!

Giờ thì tốt rồi, không những phải đối phó với hai tên bắt cóc tàn ác kia.

Tôi còn phải đề phòng Hứa Trạch Xuyên và Bùi Điềm Nhi kéo tôi xuống nước với bọn chúng. 

Không được! Trong hai tiếng này, tôi nhất định phải nghĩ ra cách thoát thân, cứu lấy chính mình. 

Quả nhiên, nghe thấy lời của tên tra nam kia, hai tên bắt cóc nhìn chằm chằm về phía tôi, ánh mắt man rợ như sắp nuốt chết tôi rồi. 

Tên đại ca đi lại phía tôi, tháo băng dính đang bịt kín mồm tôi ra. 

Sau đó đứng trước mặt tôi, nhìn tôi không chớp mắt, như thể hắn đang muốn nghe những lời ngụy biện của tôi ngay sau đó. 

Bùi Điềm Nhi bình thường miệng lưỡi nhanh nhảu giờ cũng không dám nói câu nào. 

……………………………

Đáng chết! Cái bầu không khí im lặng bất thường này. 

Nếu tay tôi cử động được, chắc chắn bây giờ tôi sẽ nhặt lại miếng băng dính kia dán chặt vào mồm mình. 

Lúc này dù tôi có chút hoảng, nhưng cũng chỉ có thể giả bộ bình tĩnh. 

“Ha, nếu như tôi giấu gia đình ra ngoài đi trải nghiệm cuộc sống, đổi một cái tên khác không phải cũng chỉ là chuyện bình thường thôi sao?” 

“Có gì lạ sao ?” 

Nhưng tên đại ca kia rõ ràng là không dễ bị lừa như vậy, hắn đổi một cách khác tra hỏi tôi. 

“Vậy đại tiểu thư lâu như vậy rồi không quay về nhà, không nhớ thú cưng mình nuôi trong nhà sao ?”

“Đương nhiên là….”  — Nhớ chứ. 

Vừa chuẩn bị muốn thốt ra chữ “nhớ” không chút do dự, thì tôi đột ngột nhanh chóng thu lại lời của mình!

[ CÒN TIẾP ]

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play