Tôi ở phía trên Bàn Tử, thứ đó nhoài về phía chúng tôi thêm một chút, đột nhiên trên đầu nó sáng lên.
Tôi sửng sốt, mẹ nó tưởng đó là cương thi cá lồng đèn(1), đấy là lồng đèn của nó đang vươn tới đây. Nhưng tôi lập tức nhận ra thứ đang sáng là một ngọn đèn.
Đây có lẽ là một chiếc đèn bão điện tử, được cột vào thứ gì đó như sào trúc, mà trên sào trúc còn cột rất nhiều ruy băng. Cho nên trong ánh sáng tù mù nhìn như cổ của thi thể nào đó.
Chiếc lồng đèn đó chậm rãi đưa tới trước mặt Bàn Tử, giống như đang soi mặt hắn vậy. Giây phút ấy tôi chợt nhận ra, đây là cảnh tượng từng gặp ở khách sạn Tân Nguyệt, đăng nô đã dùng cách này để treo thiên đăng lên, nhưng cây sào thiên đăng đó không giống cây này, trên đó có vô số sợi vải, giống như cờ tinh(2) vậy.
Kế đó sào trúc nâng lên trên, đèn bão điện tử trượt về sau theo cây sào, kéo theo những sợi vải màu trên đó, rơi xuống cuối cây sào. Tuy luồng sáng cũng không mạnh lắm, nhưng vẫn chiếu sáng cả nóc miếu đá.
Tôi đã nhìn thấy một người, là một thanh niên hết sức trẻ tuổi, đứng trên cỗ quan tài lớn kia, một tay xách đèn bão điện tử, một tay chống sào trúc trên lưng mình như cần câu cá, sào trúc vô cùng dài, ruy băng từ từ tản ra, tạo thành hình ảnh giống như trên loại cờ của người chăn dê, bên lưng còn lại vác hồ cầm.
Cậu ta mặc một chiếc áo thun trắng, nửa thân dưới là quần cưỡi ngựa của Mông Cổ, thậm chí tôi còn nhìn thấy cậu ta đeo khuyên tai, trên mặt còn vẽ gì đó trông như totem, mỉm cười nhìn chúng tôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play