Tôi mơ mơ màng màng, thấy ông ta chậm rãi đến gần mình, khi ấy tôi chắc chắn đã rơi vào trạng thái của người ngủ gật khi lái xe, cho nên không cảnh giác từ trước.
Ông ta cử động rất chậm, từ từ vừa chỉ vào ruột mình, vừa đi đến gần tôi, tôi cảm thấy mình đã ngửi thấy mùi tanh từ ruột rồi, lúc này lý trí trong lòng đang hét lên cực kỳ yếu ớt: Đừng ngủ!
Tôi lập tức tỉnh lại, thì trông thấy Khương Tứ Vọng trước mặt đã biến mất.
Giống như ngủ gật khi lái xe vậy, đầu tiên một nỗi sợ khủng khiếp dâng lên, nhưng tôi không hoàn toàn tỉnh táo, dùng đèn pin rọi xung quanh xem thử, không thấy Khương Tứ Vọng, nơi này chỉ là một không gian trước cửa mộ giống như vừa rồi. Nhưng không biết vì sao, tôi phát hiện trên người mình túa đầy mồ hôi.
Là mơ sao?
Tôi nhìn đồng hồ (thực ra đồng hồ hiển thị rất bình thường, có lẽ chúng tôi không nhảy vọt thời gian, Bàn Tử mệt thật mà thôi), lúc nãy tôi gần như chỉ ngủ gật có mấy mươi giây, lau mặt, lại nhìn xung quanh.
Bấy giờ tôi vẫn như cách biệt với hiện thực vậy, tôi vẫn có một cảm giác không chân thực khi vừa ngủ dậy, nhưng không ngừng ám thị tâm lý bảo mình phải tỉnh táo lại, thực sự không có gì cả.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT