Tôi lần nữa ngước lên nhìn lỗ thủng, người màu đen vẫn còn ở đó, giống như bức tượng vậy.
Tôi lặng lẽ nằm xuống, thầm nghĩ rốt cuộc lúc này Muộn Du Bình giải quyết đến đâu rồi, tiền đồng dày và nặng thế kia, y ở bên dưới không xảy ra chuyện gì chứ.
Tôi lại nhìn bức tranh sơn trước mặt, Bàn Tử bảo tôi nhìn kỹ bố cục, trong hoàn cảnh này mắt tôi quả thật không tốt bằng hắn, tôi không hiểu, hắn lớn tuổi rồi sao vẫn chưa bị hoa mắt tuổi già nhỉ. Tôi nheo mắt nhìn bức tranh kỳ quái này, hoàn toàn không nhận ra chỗ kỳ quặc mà hắn nói.
“Sốc không.” Bàn Tử ở bên cạnh quạt gió vào lửa, tôi lại ngước lên nhìn người màu đen, khẽ nói với hắn: “Đừng úp mở nữa, mẹ nó nói mau, rốt cuộc là cái gì.”
Bàn Tử liền đáp: “Cậu phải dùng trí tưởng tượng, dùng ý niệm để xóa bỏ thứ ba mặt ở giữa trước đã.”
Tôi liền hơi hiểu ra, nheo mắt nhìn, để quái nhân ba mặt kia từ từ biết mất khỏi bức tranh.
Tôi là người chơi nhiếp ảnh, việc này đối với tôi mà nói vô cùng dễ dàng, tôi liền hiểu giải thích của Bàn Tử.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT