Muộn Du Bình nhìn đốm đen kia nói: “Thứ này gọi là Đại Yêu Hắc Trì.”
Tôi chưa từng nghe nói đến thứ này, bốn chữ này nằm ở điểm mù tri thức của tôi, nhưng tôi vẫn sửng sốt, rồi hỏi: “Là bốn chữ nào.”
Muộn Du Bình giải thích với tôi, tôi nhìn Bàn Tử, thầm nghĩ vì sao cái tên này lại có vẻ giống tên trong Tây Du Ký thế nhỉ.
Đương nhiên Muộn Du Bình sẽ không giải thích điều này, y nghiêm túc nhìn lên những hoa văn trên đốm đen, dường như trong đó có quy luật. Bàn Tử liền bảo: “Vì sao văn hóa Mông Cổ lại khiến người ta có cảm giác đầu tiên không phải là thần bí, mà là phóng khoáng, dũng võ, là vì tên của bọn họ phát âm tương đối tiêu sái, ví dụ như, Ba Đạt Nhĩ, Hồ Đức Nhi, nghe có vẻ đều có vóc dáng cao lớn. Nhưng cậu xem, Vạn Nô vương, thì nghe rất tà môn. Cho nên tên gọi trong văn hóa Mông Cổ rất khó khiến cậu cảm thấy nơi này tà quái. Đại Yêu Hắc Trì, đã xem như một cái tên rất tà rồi.”
“Đây rốt cuộc là gì, một đầm nước màu đen sao?” Tôi hỏi Muộn Du Bình, y gật đầu, giải thích đơn giản: “Yêu quái của người Mông Cổ, chính là Mãng Cổ Thi giống cái.”
Đại Yêu Hắc Trì, nghĩa cũng như tên, chính là đầm nước nơi Mãng Cổ Thi cái trú ngụ, người Mông Cổ cho rằng Mãng Cổ Thi sống trong đầm nước màu đen.
Mãng Cổ Thi là ký hiệu Mông Cổ tôi tương đối quen thuộc, thời kỳ đầu, nó chính là con trăn tinh có nhiều đầu, nhưng Mãng Cổ Thi không chỉ xuất hiện nhiều trong truyền thuyết tộc Mông Cổ, trong những chuyện kể của dân tộc Thổ và các dân tộc khác, đều có xuất hiện loại quái vật này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT