Trong tình huống cấp bách, tôi điên cuồng muốn rút đầu ra. Theo lý mà nói mặt của tôi nhỏ hơn mặt Bàn Tử nhiều, sẽ không bị vướng, lúc này cũng không biết đã kẹt chỗ nào. Trong cơn kinh hoảng, gậy huỳnh quang trong miệng tôi lại rơi xuống, trúng lên gương mặt bên dưới, gương mặt đen đó áp sát không chút do dự. Gần như trong nháy mắt, một cánh tay từ phía cổ tôi cắm vào miệng thú đá, nâng cằm tôi lên, đồng thời có người nắm cổ áo tôi, lôi tôi ra ngoài.
Tôi lăn cù trên mặt đất, lập tức nhổm dậy định nhìn vào trong miệng thú, thì thấy trong cái hốc tối om, nửa gương mặt đang lạnh lùng nhìn tôi, cây gậy huỳnh quang bị gương mặt này ép cho lăn từ trong miệng thú đá ra ngoài.
Tiếp đó, gương mặt này nhanh chóng rụt vào trong bóng tối.
Tôi vỗ ngực mình, xoa dịu trái tim đang đập nhanh, quay lại nhìn thì thấy người kéo tôi ra là Muộn Du Bình, Bàn Tử bên cạnh thì nhìn tôi với vẻ mặt như tôi đang chơi khăm hắn: “Kỳ nghỉ hè ở Rome phiên bản thảo nguyên(1)?”
“Cút mẹ! Bên dưới có thứ gì đó!” Tôi nói, nếu tôi có dao trong tay thì chưa chắc đã sợ, nhưng tôi chỉ có một gương mặt, chỉ có thể phản kích bằng lưỡi và nước miếng, thế thì thì sợ chết đi được.
“Cậu cũng xem như trải sự đời, dưới đó có thứ gì khiến cậu sợ đến như thế.” Bàn Tử tiếp tục trưng ra vẻ nghi ngờ: “Thằng nhóc cậu xấu lắm, có phải đang trả thù Bàn gia tôi trêu cậu không.”
Tôi sợ chủ yếu là vì gương mặt ấy đột nhiên xuất hiện, tôi đang ngơ ngác ngậm gậy huỳnh quang, hoàn toàn không chuẩn bị tâm lý.
Bàn Tử hoàn toàn không tin, bĩu môi, cũng định chui đầu vào. Muộn Du Bình lập tức ra dấu không được, bảo Bàn Tử cách xa ngọn đèn đá ra, lúc này Bàn Tử mới hiểu.
Tôi giải thích với Muộn Du Bình đó là một thi thể, hơn nữa đã bắt đầu phân hủy, thủy tinh thể trong mắt đã vẩn đục.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play