Có manh mối đại khái rồi, trong lòng tôi vốn dĩ hơi an tâm một chút, nhưng câu nói của Muộn Du Bình khiến lòng tôi lại căng thẳng.
Hai chúng tôi nhìn Muộn Du Bình, tôi hỏi: “Ý anh là thay đổi về phương diện nào?”
Muộn Du Bình đáp: “Mệt mỏi.” Y nhìn cái bóng của tôi, bóng của tôi đã hoàn toàn còng xuống, mệt mỏi cực độ.
Tôi nhìn Bàn Tử, Bàn Tử liền gật đầu: “Đương nhiên tôi mệt, sao hả, tôi còn tưởng chỉ có mình tôi thấy vậy.”
Tôi hỏi: “Nhưng sao tôi lại không nhìn ra.”
Bàn Tử nói: “Tôi còn tưởng mình lớn tuổi rồi, nên mới xốc lại tinh thần che giấu đi, sao hả, thì ra không phải do tôi lớn tuổi, mà Tiểu Ca cũng có cảm giác này.”
Muộn Du Bình gật đầu, tôi và Bàn Tử nhìn nhau, đập tay nhau. Tốt quá rồi, thì ra không phải vấn đề của chúng tôi, vậy lẽ nào đúng là vấn đề của thảo nguyên này? Thảo nguyên này thực sự đang hút lấy sức lực của chúng tôi sao?
Muộn Du Bình lắc đầu, chỉ chỉ vào đồng hồ.
“Nghĩa là sao?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play