Tôi không biết câu nói đó của Muộn Du Bình ám chỉ cái gì, nhưng theo phản xạ có điều kiện, tôi đã nhận cuộc gọi.
“Xin lỗi.” tôi nói với đối phương: “Hôm qua chưa nói xong, vẫn phải phiền cô nữa.”
Tôi không nghe thấy giọng nói mình dự đoán, Thẩm Thiên Giác là một người vô cùng khách sáo, cho nên cô ấy có lẽ sẽ lập tức nói không sao, nhưng tôi không nghe thấy giọng nói như vậy. Mà nghe thấy một tiếng hít hơi lạnh, tiếp đó cô ấy nói: “Trời ơi, cuối cùng cũng có người nói chuyện rồi.”
Tôi sửng sốt, hỏi: “Sao vậy?” thầm nghĩ hôm qua chưa nói xong chuyện này, cũng không đến mức mắng tôi không phải người chứ.
“Bên các anh đã xảy ra chuyện gì vậy?” Thẩm Thiên Giác hỏi, sau lưng cô ấy vang lên một giọng nữ khác: “Anh đừng hỏi nhiều nữa, không liên quan đến anh.”
Thẩm Thiên Giác nói với cô gái sau lưng: “Là tiền bối, cô lễ phép chút đi.”
Tôi đáp: “Hôm qua chưa nói xong, hôm nay gọi tiếp, không xảy ra chuyện gì cả.” tôi cũng không muốn thuật lại chuyện hôm qua lần nữa.
“Từ hôm qua nói chuyện với chúng tôi cho đến thời điểm kết nối vừa rồi, điện thoại vệ tinh của các anh đã gọi lại hơn 60 lần.” Thẩm Thiên Giác nói: “Chúng tôi đều nghe máy, có một giọng nói cực kỳ đáng sợ cứ luôn vang lên trong đó.”
Tôi sửng sốt: “Có người gọi lại?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play