Người no đủ cả ngày rất khó để hiểu được tâm trạng khi một người đói khát ngửi thấy ngửi thấy mùi thơm của dầu mỡ, sự thèm ăn đó không hề thua kém bất cứ dục vọng nào. Dọc đường tới đây tôi đã ăn rất ít, hiện giờ mùi hương này quả thực quá mê người, khiến tôi thả lỏng, kế đó máu dồn lên não, thèm thuồng đến không suy nghĩ nổi.
Nước dãi trong miệng không nể mặt tôi nữa, không ngừng tiết ra, tôi liếm liếm môi, bất giác dùng tay cạy khe nứt kia, cạy mấy lần mới nhận ra sự ngu ngốc của mình.
“Cậu biết điều này không bình thường, đúng chứ?” Hắc Hạt Tử khẽ hỏi tôi.
Tôi hít sâu một hơi, kiềm chế bản thân, cảm nhận con sâu tham ăn trong bụng, xác định đó không phải ảo giác mê hoặc nào đó, mà là tôi đói thật. Tuy lúc này tôi dùng sức mạnh ý chí để kiềm chế, nhưng cũng không tự chủ nuốt nước miếng mấy lần.
“Ừ, cho nên chúng ta phải báo với bọn họ.” tôi nói: “Nghe động tĩnh này, có thể bọn họ đã trúng chiêu rồi.”
“Sao Câm Điếc lại trúng chiêu được? Trước giờ cậu ta chưa từng thèm cái gì, cũng rất hiếm khi cảm thấy đói khác.”
“Vậy Tiểu Hoa thì sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT