Trần Bì A Tứ hừ lạnh một tiếng, liền siết chặt tay đối phương. Khớp xương cô gái kia phát ra tiếng ma sát răng rắc, đau đớn rên một tiếng, Trần Bì A Tứ nói: “Đừng cò kè mặc cả, nói hay không.”
“Ông giết tôi thì sẽ không bao giờ tìm được bọn họ.” cô gái cắn răng nói.
“Tao cũng không nói muốn gặp lại bọn nó, tao chỉ muốn biết bọn nó đi đâu rồi.” Trần Bì A Tứ cười, mỗi lần gặp chuyện thế này, ông ta đều cảm thấy nực cười.
Vô số lần khi có người bắt cóc thủ hạ để uy hiếp ông ta, ông ta sẽ cảm thấy nội tâm đối phương chắc chắn vẫn là người tốt, chỉ có người tốt mới nhận định rằng, con người ta sẽ vì người khác mà chịu uy hiếp.
“Ông đừng cứng miệng, đồng bọn của tôi sẽ giết bọn họ, sẽ tra tấn bọn họ tới chết.” cô gái nói, Trần Bì A Tứ bật cười hết cỡ, ông ta thẳng tay vặn gãy hai khớp tay cô gái, cô gái rú lên một tiếng, nhưng cũng là một kẻ cứng đầu, lập tức cắn môi, không cho mình tiếp tục thét.
Trần Bì A Tứ quay phắt lại, trở tay rút ra một con dao bào, cắm thẳng ngón tay vào trong mắt cô gái, vạch mí mắt ra: “Mày nên nói ra, nếu mày không nói, tao sẽ móc mắt mày.”
Sắc mặt cô gái trắng bệch, cơn đau trật khớp đã khiến cô run rẩy, nhưng cô lại cười: “Tôi đã mù rồi, ông bị ngu sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT