Tôi đi đến sau lưng cái gò đó, da người đã bị lột ra, để lộ thứ bên trong, giống như một sân khấu rối bóng vậy.
Bên trong là hình dạng Côn Luân tiên cảnh, đình đài lầu các đều có, chính giữa có một khe nứt, bên trong đều là tầng tầng tiên nhân, giống hệt cái tôi đã thấy ở Tụ Tiên điện. Bởi vì đều được làm bằng xà cừ của vỏ sò, nên đèn pin chiếu vào trở nên vô cùng hoành tráng lộng lẫy. Đây đều là đồ cổ, đến nay chắc đã hơn ngàn năm.
Nhưng trong ảo giác của tôi, cảm thấy nơi đó hết sức áp lực, xem ra tính cách của tôi có chút vấn đề.
Trong Côn Luân tiên cảnh này, Hắc Hạt Tử làm một chiếc đồng hồ bằng vỏ sò, đeo lên người một tiên nhân, còn nhét nó vào một nơi. Mục đích của anh ta rất đơn giản, chính là muốn tôi cảm thấy thật hoang đường.
Nhưng bản thân tôi lại hợp lý hóa nó.
“Rốt cuộc tôi có bị thiên thụ không?”
“Không, đồ của cậu vẫn luôn ở trên người, mãi đến khi tôi tìm được cậu, cậu mới kiên quyết ném nó đi.” Hắc Hạt Tử nói: “Cậu ở trong ảo giác, tự hợp lý hóa những mê hoặc mà ảo giác gây ra với mình thành thiên thụ. Cậu cứ luôn lóe lên ý tưởng, nếu là trước đây thì có thể giải quyết vấn đề, nhưng gò máu Mã Mụ lợi dụng sự thông minh của cậu, vì vậy cậu càng lúc càng lún sâu vào lý luận của mình. Cái gọi là tình huống nhiều lần uống nước, nhiều lần thiên thụ, thực ra chính là khi cậu hình thành một suy đoán nào đó, Mã Mụ sẽ cho cậu chứng cứ, chứng thực suy đoán của cậu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play