Nhưng tôi suy tính kỹ một lượt, phát hiện suy nghĩ của mình là không thể, hiện tại cự ly di chuyển của tôi, có lẽ nếu là trên đường cái, từ cửa bước ra chỉ cần đi 10 phút là xong, cho nên tôi tuyệt đối không thể, hơn nữa tôi cũng không phải bị thiên thụ cưỡng chế đi tới, bởi vì giày tôi bị ma sát cũng không lớn lắm, nếu tôi đi xa đến thế, bây giờ lẽ ra đã mòn cả bắp đùi rồi.
Kế đó, tôi bắt đầu nghĩ đến chuyện Bàn Tử gác đêm.
Khi ấy lần đầu tiên tôi nhớ ra chuyện Bàn Tử không cho tôi gác đêm, hắn nói hắn lo tôi khó mà cưỡng lại mê hoặc.
Tôi vẫn luôn nghĩ, đêm đó đã xảy ra chuyện gì, nơi này sẽ mê hoặc gì, tôi nhìn đồng hồ, xác định khi ấy đang là buổi tối, có thể xem như tôi đang gác đêm.
Bàn Tử có được di vật của Vân Thái, chẳng lẽ thứ tôi nhìn thấy vừa rồi, chính là sự mê hoặc của nơi này.
Tôi nghĩ rất lâu, lần đó tôi cũng rất xác thực, cho rằng suy đoán của mình là chính xác.
Buổi tối ở đây sẽ xuất hiện cảnh tượng không thể hiểu được, cảnh tượng này gần như sẽ kích thích tâm trí của người gác đêm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT