Phải mất một lúc, tiếng nước chảy như xe lửa kia mới dừng lại, âm thanh đó khiến lòng người sinh ra nỗi bi thương cùng cực, như thể có sinh linh viễn cổ nào đó đang than khóc với tôi, trong khoảnh khắc lơ đễnh đó, tôi đã bị thiên thụ.
Đây là một manh mối vô cùng tốt, nghĩa là, một khi sự chú ý của tôi tập trung hết mức vào một giác quan nào đó, gây nên trạng thái thất thần này, thiên thụ sẽ lập tức kéo tới. Nhưng nếu tôi tương đối tập trung, ý thức được gắn kết tương đối chặt chẽ, thiên thụ sẽ không dễ xảy ra.
Lần thiên thụ này không xóa bỏ ký ức của tôi, mà cho tôi một suy nghĩ, tôi bỗng có một linh cảm kỳ lạ, tôi ý thức được, dòng nước kia đang động, dòng nước trên mặt đất chảy qua kẽ nham thạch xung quanh tôi, không biết vì nguyên nhân gì lại sinh ra tiếng rền rĩ kỳ quái như xe lửa chạy.
Advertisement
Đoạn nước ấy giống như người dẫn đường, hụ còi mà đi, sinh sống dưới lòng đất, có đủ mọi hình thức, nhưng nước là thứ không thể thiếu, không ai nói tu đạo đến cuối cùng thì không cần uống nước nữa.
Đến thần tiên còn phải hít gió uống sương, không phải không nạp gì cả, cho nên mạch nước ngầm này nhất định sẽ luôn đan xen, xuôi theo khe nứt dẫn đến Dao Trì.
Khi ấy tôi không nhận ra suy nghĩ này đến từ bên ngoài, chỉ nghĩ là ý tưởng mình chợt lóe lên, tôi cũng không nhận ra mấy miếng đồng của mình đã mất rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT