Đây là ký hiệu tôi để lại cho mình, tôi ngẫm nghĩ, thấy yên tâm, thầm nghĩ miêu tả này nhất định vô cùng trừu tượng, khi tôi gặp được nhất định sẽ hiểu nó có nghĩa là gì.
Coi bộ một “tôi” nào đó đã bò đến đây, hứng chí muốn nói muôn vàn lời, vì thế cứ viết không ngừng, viết không nghỉ. Có phải khi ấy tên đó đã cảm thấy mình sắp mất trí nhớ không? Có lẽ là có cảm giác gì đó, bởi vì Muộn Du Bình cũng từng có giai đoạn tương tự.
Tôi thở dốc mấy hơi, tiếp tục bò tới, lời nhắn sau đó đã ít lại.
Lại bò được mười mấy phút nữa, khe nứt càng thêm chật hẹp. Tôi ngẩng đầu dùng đèn pin chiếu lên đỉnh khe nứt, có chỗ nước nhỏ giọt xuống, nước rất trong, tôi xem thử, nhận ra nước trong túi da được lấy từ đây.
Chắc là uống được.
Tôi đắn đo giây lát, thử nhấp một ngụm, phát hiện vị ngọt thanh, lại uống thêm mấy ngụm nhỏ.
Tiếp tục bò tới một đoạn, dưới ánh đèn pin chợt xuất hiện rất nhiều phản quang kỳ lạ. Nhìn kỹ lại, thì ra trên vách đá hai bên khe nứt phía trước khảm cực kỳ nhiều vỏ sò, những vỏ sò này đều được mài thành gần như trong suốt, khảm lên đá.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT