Nhắc đến Bàn Tử và Vân Thái, tôi với hắn tâm sự không nhiều, hơn nữa hắn cũng không chịu nói, không phải không dám, chỉ là không muốn. Nhìn lại Tứ A Công và tôi, thực ra không có gì để so sánh, nhưng lúc này dưới áp lực khổng lồ, đầu óc tôi xoay chuyển vô cùng nhanh, chuyện vốn dĩ nhìn bề ngoài cảm thấy tuyệt đối không thể tìm ra điểm chung, thế mà thoáng chốc lại để tôi phát hiện ra một điểm.
Hơn nữa điểm này không hề điêu, không phải do suy diễn quá đà.
Viên đạn ấy, có lẽ chính là viên đạn trong người Vân Thái, Vân Thái ở đây, giao cho Bàn Tử một thứ có ý nghĩa đặc biệt với hắn, nhưng tôi không biết ý nghĩa này rốt cuộc là gì.
Mà tôi cũng từng móc đồ ra từ cơ thể Trần Bì A Tứ.
Khi ấy Bàn Tử không lấy viên đạn ra khỏi người Vân Thái, thi thể Vân Thái cuối cùng ở đâu, tôi hoàn toàn không rõ, cho nên viên đạn “vốn nằm trong cơ thể Vân Thái, sau đó đến đây giao cho Bàn Tử.”
Nếu người xuất hiện vừa rồi là Trần Bì A Tứ, phải chăng có nghĩa là, quyển kinh Phật vốn cũng nằm trong người ông ta, hơn nữa là thứ rất quan trọng với tôi, chẳng lẽ khi ấy tôi chưa móc sạch đồ trong người ông ta?
Suy nghĩ này rốt cuộc có nhảm nhí không? Tôi đã không nhận định được nữa, nhưng trước mắt tôi cảm thấy vô cùng hợp lý.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT