Không kịp nghĩ kỹ, tôi đã lập tức nhận ra những con trùng này bò lên chiếc đồng hồ, hình như ánh sáng từ đó đã hấp dẫn chúng.
Lúc này cũng không còn cách nào tắt ánh sáng trên đồng hồ, chỉ có thể cảm nhận trùng bò lên cổ tay tôi, chúng cũng không tấn công, chỉ vây quanh đồng hồ.
Tôi cũng không dám nhúc nhích, đợi đến khi đồng hồ tắt lần nữa, tôi phỏng chừng thời gian đếm ngược chỉ còn khoảng 1 phút.
Tôi đã không còn chán nản nữa, nhanh chóng gạt đi mọi ảo não trong lòng, lúc này im lặng một lúc, thể lực khôi phục, cơn đau giảm bớt, lần nữa bắt đầu ngọ nguậy toàn thân, muốn khiến mình ít nhất không kẹt cứng ở đây.
Sức ép đó quá lớn, lần nữa khiến tôi suy sụp, vẫn không hề động đậy.
Tôi nhắm mắt lại, tự nhủ: Cảm nhận, dùng làn da mày để cảm nhận, bây giờ chỉ có bình tĩnh tuyệt đối, mày mới sống sót được, không thì chỉ lãng phí thể lực thôi.
Tôi bắt đầu mở mọi giác quan trên người, từng chút từng chút cảm nhận những chỗ làn da tôi tiếp xúc với kẽ đá xung quanh, đầu tiên tôi phát hiện tay tôi kẹt trong kẽ đá, vì máu chảy không thông, đã sưng to hết mức, nhưng hình như vì mồ hôi tôi tiết ra, ma sát trơn trượt giữa tôi và đá.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT