Tú Tú nhìn tôi, nếu cô bé vẫn giữ tính quật cường, vậy thì vẫn là một đứa trẻ, trưởng thành đến một mức độ nhất định, thì sẽ chấp nhận đề nghị này.
Nhưng trong lòng tôi vẫn không hề có ý định để cô bé đi mạo hiểm, kể ra thì, tôi cũng vẫn là một đứa trẻ.
Kéo búa bao là trò tôi sẽ không thua, bởi vì đến giờ tôi luôn nhớ rất rõ từng biểu hiện nhỏ nhặt của Tú Tú, năm ấy thắng cô thế nào, bây giờ cũng sẽ thắng như vậy.
Nhưng Tú Tú lại chậm rãi lắc đầu: “Anh, em sẽ không để anh cuốn vào nữa, trước đây đã nói rồi, để bọn em đánh nửa trận,”
Bàn Tử đã hơi sốt ruột, chỉ chỉ đồng hồ, ý hỏi chúng tôi định nhây tới chừng nào. Tôi ngẫm nghĩ, quả thật không còn thời gian õng ẹo nữa, nhưng nếu tôi và Bàn Tử xông lên, quơ quào một trận đánh ngất Tú Tú, phỏng chừng cũng tiêu hao quá nửa thể lực, tính thế nào cũng không ổn.
“Được, em không đi, anh cũng không đi. Thế này, em nghe lời anh, cởi bộ đồ ra cho anh, để anh làm mồi, em dẫn nổ.” tôi bảo Tú Tú: “Anh có lý do khách quan cho chiến thuật này.”
“Anh nói đi.” Tú Tú nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play