Tôi nhìn vách núi trống trơn, có một vài vết cháy sém, nhưng cũng may tôi từng trải sự đời, nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.
Người trong đội ngũ Tiểu Hoa cũng theo lên sau lưng chúng tôi, tôi xua tay cho bọn họ trở xuống, bảo: “Không sao, có lẽ là đi làm nhiệm vụ rồi.”
“Nhiệm vụ gì?” Kim Tinh Tán hỏi.
Tôi thầm nghĩ sao tôi biết được, định tiện miệng buông một câu ổn định lòng quân, nhưng tôi cũng biết không lừa được ai, sẽ không có hiệu quả, bèn nói: “Muốn ra ngoài thì đừng hỏi, đá ở đây nghe hiểu tiếng người đấy.”
Câu này cũng là nói điêu, cả đám Kim Tinh Tán mấy mặt nhìn nhau. Người của Tiểu Hoa không ngốc, nửa tin nửa ngờ, nhưng ngặt nỗi tiếng tăm của tôi quá lớn, đến khi tôi ngoái đầu chú mục vào Kim Tinh Tán, cậu ta đã không dám hỏi nữa.
Tôi dùng đèn pin rọi vào vách đá Tiểu Hoa ngủ lúc nãy, khối thanh đồng đó cũng bị đem đi, tôi thấy hơi an tâm, điều này chứng tỏ bọn họ chủ động rời đi, ít nhất vào lúc bọn họ đi, Muộn Du Bình có thời gian mang theo khối thanh đồng. Chỉ là không biết đã xảy ra chuyện gì.
Chỉ cần không bị thiên thụ, hai người này ở cùng nhau, có lẽ đối phương mới là kẻ xui xẻo. Cơ mà bọn họ chưa từng hợp tác, không biết tình thế sẽ ra sao.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT