Không nghi ngờ gì nữa, Kim Vạn Đường cho rằng người này chính là Tề Vũ, thậm chí tuổi người này cũng xấp xỉ chú Hai tôi. Chỉ là thiếu tư liệu về tướng mạo của Tề Vũ, cho nên không thể lập tức kết luận.
Kim Vạn Đường không kịp báo cáo chuyện ấy với Tiểu Hoa, vì Tề Vũ này, chúng ta tạm gọi là Tề Vũ (ông ta đến tìm Kim Vạn Đường lấy tên là Hạ Ôn), mang theo mấy món minh khí, đều rất có lai lịch, trong đó có hai thanh kiếm đồng, là cực phẩm vùng Thủy Khanh, Kim Vạn Đường bị sốc.
Hạ Ôn này nói với lão, mình là cao thủ Kỳ Môn Độn Giáp, trước đó đã tính một bàn cho mình, xem về già mình sẽ làm gì, bàn tính đó đột nhiên khiến ông ta đến tìm Kim Vạn Đường.
Ông ta sống ở Malaysia, không qua lại quốc nội nhiều lắm, nhưng bàn tính này khiến ông ta cảm thấy sắp có chuyện lớn xảy ra, vì thế tìm đến. Bản thân ông ta cũng không có đầu mối gì, bèn hỏi suy nghĩ của Kim Vạn Đường, mấy thanh kiếm đồng kia chính là quà gặp mặt, đều được đóng sáp niêm phong, cứ thế tặng cho Kim Vạn Đường.
Người này kể hết sức thành khẩn, hai người bắt đầu bàn luận về Kỳ Môn Độn Giáp, sau đó Kim Vạn Đường nhờ Hạ Ôn tính cho mình một bàn, xem trong mớ hàng của mình, cái nào đã bị hạ thấp giá trị.
Hạ Ôn lập bàn, chọn ra mấy đồng “Thiên Quyến thông bảo”(1) loại hai văn chữ Khải thời Kim(1), lựa ra bảy đồng trong đống tiền cổ cũ nát, một đồng đó bán được hơn 2 triệu, nếu không nhờ tìm như vậy, một bao 56 tệ/cân của Kim Vạn Đường sẽ bán vào Phan Gia Viên với giá như rau cải bị sâu.
Kim Vạn Đường bị thuyết phục hoàn toàn, sau khi Hạ Ôn đi, lão nhớ lại dáng điệu của Hạ Ôn, nhìn những đồng “Thiên Quyến thông bảo” hai văn chữ Khải thời Kim kia, rơi vào đấu tranh tư tưởng dữ dội.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT