THÁI TỬ GIA VÌ TÔI MÀ ĐẾN - HOÀN

(tên do editor tự đặt, vui lòng không reup)

_______________

Tác giả: 香瓜曲奇​

Editor: Nhiên Hạ 然暇

Đề cử + văn án: Meo Meo 

Truyện zhihu

Ảnh: 小红书

_______________

11.

Nhưng sự việc vẫn chưa kết thúc, bộ quần áo 2 triệu của tôi bị ngâm nước và hư hỏng hoàn toàn.

Tôi đưa Mạnh Nhiễm uống no nước ra sân sau.

“Bồi thường? Cô điên rồi sao? Tống Yên.”

Mạnh Nhiễm hiện đang trong cơn hoảng loạn. Hình ảnh mà cô ta quan tâm đã hoàn toàn bị hủy hoại.

“Không muốn trả tiền, vậy cũng được, sau đó tôi sẽ báo cảnh sát.”

Tôi lấy điện thoại di động ra và chuẩn bị gọi cảnh sát.

Mạnh Nhiễm sợ tới mức hai chân nhũn ra, quỳ rạp xuống tại chỗ.

“Tôi sai rồi, Tống Yên, tôi sai rồi, trước đây là tôi mù quáng, tôi biết côi đang báo thù tôi, hơn nữa tôi cũng biết tôi không phải là đối thủ của cô, xin cô buông tha cho tôi đi, tôi thật sự biết mình sai rồi.”

Tôi cười xấu xa: “Làm sao mà đủ đây?”

Sau đó, lấy hai chiếc cốc cao cấp, trực tiếp thả thẳng xuống đất.

Mạnh Nhiễm sợ đến mức che đầu lại trốn.

Những mảnh thủy tinh văng tung tóe trên sàn nhà.

“Nào, quỳ xuống dập đầu cho tôi ba cái, chuyện này coi như xong.” 

Cô ta vén váy cẩn thận giẫm lên kính, trong mắt tràn đầy khuất nhục cùng không cam lòng.

“Tống Yên.” Mạnh Nhiễm không thể tin nhìn tôi.

Tôi tốt bụng nhắc nhở cô ta: “Ba cái dập đầu hai triệu, cô chiếm hời rồi.”

Chẳng phải Mạnh Nhiễm thích đứng từ trên cao bắt nạt tôi sao, vậy tôi sẽ để cô ta nếm trải cảm giác bị hạ mình xuống cát bụi.

Khi Tống Yến từ trên lầu đi xuống, Mạnh Nhiễm đã biến mất, chỉ còn lại một đống thủy tinh đẫm máu.

Khi cô ta rời đi, tôi cảnh cáo cô ta: “Về thân phận của tôi và chuyện xảy ra hôm nay, nếu cô tiết lộ một chút, sẽ không chỉ là những chuyện nhỏ này.”

Tống Yến âu yếm xoa đầu tôi: “Camera giám sát trong nhà đều đã bị xóa rồi. Tự mình báo thù có sướng không?”

Tôi hất tay anh ra, dựa vào bên cạnh anh, cùng anh nhìn camera giám sát: “Vừa rồi đã xóa, hiện tại vẫn đang ghi lại.”

“Em cũng nghiêm túc đấy.”

Tôi cười: “Quá khen, quá khen, đó là do kinh nghiệm bao nhiêu năm giả vờ mới có được.”

Tống Yến dùng những ngón tay thon thả cầm một chiếc USB lên và nói: “Hiện tại còn thiếu bước cuối cùng thôi.”

12.

Đoạn video xuất hiện trên điện thoại di động của lãnh đạo nhà trường vào ngày thứ ba.

Trong video, Mạnh Nhiễm, người tự nhận mình là một cô gái ngoan, hút thuốc và uống rượu, đi đầu trong việc bắt nạt tôi.

Hai đàn em của Mạnh Nhiễm đã bị đuổi học vào ngày vụ việc nổ ra.

Chỉ có Mạnh Nhiễm không bị cho tôi học vìi quan hệ của cha mình.

Nhà trường vẫn đang rất bức xúc về vấn đề này.

Nhưng trên thế giới không có bức tường nào là không thể xuyên thủng, hầu hết mọi người trong trường đều biết hết.

Vẻ ngoài ngọt ngào của Mạnh Nhiên bị xé toạc, bản chất xấu xa của cô ta bộc lộ.

Mặc dù cô ta không rời đi, nhưng dòng chữ "cô gái bắt nạt" vẫn xuất hiện trên bàn của cô ta mỗi ngày.

Cô ta bây giờ nổi tiếng rồi, được ví như một con chuột đường phố (kẻ đáng bị căm giận).

Sự việc tiếp tục được lan truyền, cuối cùng tác động lớn đến mức ngay cả cha cô ta cũng không thể bảo vệ được cô ta nữa.

"Rất đắc ý nhỉ, tôi triệt để không còn gì nữa rồi." Mạnh Nhiên thu dọn cặp sách, tin tức về việc cô ta bị đuổi học đã đến vào sáng nay.

Tôi ghé sát vào tai cô ta, khinh bỉ nói: “So với tôi, kỹ năng diễn xuất của cô kém thật đấy.” 

Cô ta giận dữ trừng mắt nhìn tôi, nhưng với tôi, đó là cơn thịnh nộ bất lực.

Tôi giơ tay chào tạm biệt cô ta: “Đi thong thả.”

Nhưng người ra đi cùng ngày với cô ta là Tống Yến.

Anh ấy cũng cười từ biệt tôi: “Anh không thể chơi với em nữa, dù sao thì anh vẫn phải cố gắng vì tương lai của chúng ta, hoa sen đen nhỏ, hãy làm bông bạch liên hoa của em đi, anh sẽ mở đường cho em."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play