Mùa hè này nóng hừng hực, Cường Tử đã làm xong tất cả mọi chuyện, chuẩn bị quay về nhà, để Nạo Tử quản lý công ty nội thất, Trường Nghĩa quản lý xưởng gỗ, Vương Tiêu và Lạc Tử sẽ theo hắn về. Hắn đã gọi điện thoại trước nhờ Chu Thụ Hoa mua cho hắn hai gian nhà nhỏ ở huyện thành, hỏi xong chuyện xưởng thép và nhà máy phân bón hóa học, Chu nói nhóm lãnh đạo hình như có ý muốn ký hợp đồng với bên ngoài, có điều nhất thời không được yên ổn, hình như có người đang nhắm đến xưởng thép, là chồng của huyện trưởng Trương.
Cường Tử chờ tin tức, bí thư Thạch bị cục cảnh sát dẫn đi, sau đó mới xét xử, ở tù chung thân. Cường Tử vẫn còn đang chờ, Vương Tiêu biết, thành phố này vẫn còn một chuyện khiến hắn lo lắng, là con gái hắn.
Vương Tiêu nói: “Anh Cường, tôi nói với Nạo Tử và Trường Nghĩa rồi, bảo bọn họ tiếp tục tìm kiếm.” Cường Tử gật đầu rồi lại lắc đầu, nói: “Chuyện này rất quái dị, cậu nói xem có kỳ lạ không, tôi đoán nhất định là người quen biết chị dâu cậu, nói không chừng chính là người của nhà nào đó trong tòa nhà này giở trò quỷ, chắc chắn bọn họ biết chị dâu cậu ngốc, nếu không sao lại tính toán chuẩn xác như thế, ôm con gái tôi đi, vứt lại đứa trẻ tàn tật.”
Vương Tiêu cũng gật đầu: “Tôi đã nghĩ như thế từ lâu rồi, chị dâu không tiếp xúc với người khác nhiều lắm, người ngoài đâu biết đầu óc chị ấy có vấn đề.”
Cường Tử thở dài, đi tìm ở đâu đây, hắn gần như đã lật tung cả thành phố này lên rồi.
Vương Tiêu trầm mặc.
Lúc về nhà, Nữu vui sướng chạy đến, nhận lấy áo khoác Cường Tử cởi ra, nói: “Cường Tử, mắt có thể chữa khỏi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT