Nữu đi giặt quần áo, Cường Tử lại gần bế đứa trẻ lên, mùi sữa thơm phức, Anh Vũ mở to đôi mắt nhìn hắn, giơ nắm tay nhỏ ra. Cường Tử nắm lấy bàn tay nhỏ, đứa trẻ cười khúc khích.
Cường Tử khẽ lắc tay nhỏ của đứa bé, “Thằng nhóc thúi, khóc đến long trời lở đất, khóc nữa là tao vứt mày cho chó ăn." Đứa bé lại cười khúc khích.
Bác sĩ và Yến Tử quay về, còn xách theo một túi lớn đồ. Yến Tử lấy chiếc trống nhỏ ra đưa cho Anh Vũ, "Ma Lem, chơi trống nhỏ nào."
Nó lắc lắc chiếc trống trước mặt đứa bé, đôi mắt đen láy của Anh Vũ chăm chú nhìn theo, cười thành tiếng.
Bác sĩ thấy Cường Tử cười vui vẻ cũng cười theo, "Anh em à, cả đời này anh không có con cái, còn em thì có con trai, con gái đủ cả, không phụ lòng tổ tiên rồi."
"Vâng, anh ạ, rằm tháng bảy về quê đốt giấy, báo cho ba mẹ một tiếng."
"Phải rồi, chú thím ở dưới suối vàng nếu biết cũng sẽ mỉm cười an nghỉ."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT