Làm cô lảo đảo một chút, người phụ nữ kia không thèm nói một câu xin lỗi mà vẫn tiếp tục chạy về phía trước. Quý Tử Thư đi tới bắt bà ta lại, lạnh lùng nói: "Đụng vào người ta cũng không biết xin lỗi sao?"
Người phụ nữ kia quay đầu lại liếc mắt nhìn thoáng qua Khương Tuệ Ninh đứng ở bên cạnh: "Xin lỗi đồng chí, tôi vội vàng về nhà nấu cơm, thật sự quá ngại ngùng, không làm cô bị thương chứ."
Vốn dĩ Khương Tuệ Ninh định nói không sao, nhưng không biết vì sao ánh mắt lại nhìn vào lòng ngực người phụ nữ kia.
"Chị gì ơi, con của chị bị rơi giày kìa."
Cô nhìn đứa bé được người phụ nữ này ôm vào trong lòng bị che kín mít đầu, giày lại bị rớt, trong thời tiết này để trống chân ra bên ngoài chạy về nhà sẽ không bị cảm sao?
Người phụ nữ kia nghe Khương Tuệ Ninh nói như vậy, ánh mắt hơi trốn tránh một chút: "Ôi, là tôi sốt ruột nghĩ trong nhà còn có mấy đứa nhỏ chờ tôi nấu cơm, xem tôi sơ ý này, rớt một chiếc giày lúc nào cũng không biết, cảm ơn đồng chí đã nhắc nhở." Nói xong bà ta vội vàng nhét chân đứa bé vào góc áo bông của mình.
"Đồng chí, cô xem tôi có thể đi được rồi chứ? Mấy đứa con nhà tôi còn đang chờ tôi về nấu cơm đâu."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT