Mẹ nói chỉ cần có bà ấy còn sống, đời này cô và em trai không thể thành đứa trẻ có nhiều tiền nhất, nhưng bà ấy hy vọng cô và em trai sẽ là đứa trẻ hạnh phúc nhất.
Sao sánh như vậy, cô cảm thấy mình thật sự quá hạnh phúc, cho nên cô quyết định dẫn Quý Tử Thư đi công viên.
Nghe mẹ nói ở niên đại này công viên sẽ có một ít thiết bị trò chơi đơn giản.
Dù sao hai người cũng coi như rất quen thuộc rồi, thích hợp đền bù một ít tuổi thơ thiếu sót của Quý Tử Thư cũng phù hợp với thân phận mẹ kế của cô.
"Chúng ta đi công viên đi."
Quý Tử Thư suy nghĩ một chút, nói: "Công viên có cái gì hay đâu, tôi đã trưởng thành rồi, mấy thứ đó chỉ dành cho những đứa nhóc chơi."
"Ai nói với cậu là những thứ đó là trẻ con chơi? Có rất nhiều người lớn cũng chơi, lại nói tiếp, cậu chỉ là vị thành niên mới mười lăm tuổi, có thể chơi." Khương Tuệ Ninh thầm nghĩ, ngày đó cậu và Tôn Thiến Thiến chơi bắn bi cũng rất hăng hái đó thôi?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play