Khi nhắc đến bà ngoại, Khương Tuệ Ninh đột nhiên nhớ đến người bà hiền từ dịu dàng trong trí nhớ của mình, bà đi đâu cũng sẽ thích đưa cô theo, cô cũng rất thích bà ngoại, lúc nhỏ, điều mà cô thích nhất chính là đến nhà bà ngoại chơi, rõ ràng lúc đó nhà cô cũng cách nhà bà ngoại không xa, nhưng khi bà ngoại đến thăm cô, cô đều rất vui vẻ.
Buổi tối cũng thích bám lấy bà ngoại, làm nũng bảo bà kể cho cô nghe những câu chuyện kỳ lạ, đến đoạn khiến cho sợ hãi thì sẽ chui vào trong lòng của bà ngoại.
Khi đó, trong suy nghĩ của cô, bà ngoại chính là người tài giỏi nhất, bà ngoại không sợ đêm tối, cũng không sợ ma...
Chỉ cần có bà ngoại bên cạnh, cô sẽ không sợ bất cứ điều gì nữa.
"Mẹ ơi, con rất nhớ bà ngoại." Khương Tuệ Ninh nhào vào lòng mẹ, những chuyện trong quá khứ giống như mới xảy ra ngày hôm qua, nhưng mà khi cô quay đầu lại, số lượng người dần dần biến mất, bà ngoại cũng không còn nữa, bố mẹ cũng đã già rồi...
"Bà ngoại đang ở một nơi khác nhớ đến Ninh Ninh của chúng ta đấy."
Bởi vì một số lý do cho nên mọi người không được cho phép tảo mộ, cúng bái, tất cả những nỗi nhớ nhung đều chỉ có thể giữ ở trong lòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT