Em Là Tín Ngưỡng Đời Anh

Chương 2


2 tháng


Lần này cậu trở về ngoài việc ông Lý Hưng muốn cậu phụ giúp công việc làm ăn, ông còn muốn cậu lấy vợ. Ông muốn cậu lấy con gái của nhà họ Đỗ, nhà này thuộc dạng giàu có mấy đời. Không giống bá hộ Lý, ông Đỗ Hữu là con trai bá hộ Nam Kỳ thời xưa, ông sinh ra đã giàu có hơn người chỉ việc kế thừa gia sản và phát triển nó.

So về gốc gác thì bá hộ Lý không có cửa mà so kè. Nhưng hơn ở chỗ bá hộ Lý là ông trùm thuỷ hải sản, ông cũng có nhiều xưởng dệt lớn, nhiều dinh thự, ông còn xây nhà ở khu chợ lớn rồi cho thuê, đấy là còn chưa kể mấy đồn điền cao su lớn của ông. Bá hộ Đỗ thì kế thừa ruộng đất từ cha, ông chủ yếu vẫn là làm giàu từ nghề nông, mua bán nông sản với bọn dân buôn nước ngoài nhưng mà việc kinh doanh không kiếm ra nhiều tiền bằng nhà họ Lý.

Vậy nên ông Lý Hưng cho rằng để con trai cả ông lấy con gái nhà họ Đỗ sẽ giúp đôi bên củng cố quyền thế của nhau hơn. Có điều đứa con trai này khó bảo hơn ổng tưởng, từ lúc nó trở về đến giờ chưa bao giờ chịu nhường nhịn ông một câu nào. Việc gì cũng không thèm nể mặt mà từ chối ngay không làm.

Khổ nỗi nó sang Pháp học quen biết được một hội bạn, bạn của nó có đứa là con của Thống Sứ*, Khâm Sứ*, còn có cả Thống Đốc*. Khiến ông muốn ép nó làm điều gì cũng phải cẩn thận xem xét, không thể vội vàng, ông là dân làm ăn nên hiểu rất rõ bản thân đối với kẻ có quyền phải cúi người lùi một bước. Con báo hoang bao giờ cũng khó lường, nó đã quen tự tung tự tác với vùng cai trị của riêng, nếu nó bị ép vào đường cùng có thể sẽ cắn xé bầy đàn của chính nó.

*Thống Sứ: chức danh viên chức Pháp đứng đầu bộ máy cai trị Bắc Kỳ.

*Khâm Sứ: chức danh viên chức Pháp đứng đầu bộ máy cai trị Trung Kỳ.

*Thống Đốc: chức danh viên chức Pháp đứng đầu bộ máy cai trị Nam Kỳ.

...

"Cậu hai Thịnh, nay cậu tới sớm thế." Ả đào dựa vào quầy rượu, ánh mắt quyến rũ nhìn về hướng Lý Thịnh. Cậu không đoái hoài gì đến ả, chỉ quắc tay ra hiệu với tên rót rượu khiến ả ngượng ngùng lảng đi. Ả đào tên Thế Lan, là ca kỹ nổi tiếng ở quán rượu này, một trong những quán rượu nổi tiếng đất Nam Kỳ. Mấy cậu ấm tìm đến ả như một thú vui thể hiện bản thân với bạn bè, bởi vì để có một đêm nồng ấm cùng ả bọn họ phải chi ra rất nhiều tiền và còn phải có một số mối quan hệ nhất định mới móc nối được.

Thay vì họ thể hiện độ chịu chơi qua những bộ quần áo xa hoa nhất, uống loại rượu ngon nhất, đắt đỏ nhất, đi con xe đời mới nhất mà khắp ba Kỳ chỉ có lấy vài chiếc thì độ chịu chơi còn thể hiện qua kỹ năng sát gái.

"Tên kia vẫn chết dí trong đó à." Lý Thịnh nâng ly rượu vừa được rót lên ngắm nghía. Cậu lắc nhẹ, chất lỏng sóng sánh màu vàng nhạt theo chuyển động va chạm với vành ly, mùi cay nồng khiến người ta say sưa.

"Vâng. Cậu Kiệt vẫn còn bên trong." Nghe tên rót rượu trả lời, cậu hai Thịnh thoáng chau mày.

Cậu chẳng hiểu thằng bạn thân của mình dạo này gặp phải cơn gió độc nào khiến nó từ tay chơi mà biến thành kẻ nhất kiến chung tình theo đuổi gái nhà lành, để rồi ba lần bảy lượt ôm rượu giải sầu. Nếu không phải cậu sang Pháp học và được gọi với danh xưng thanh niên tri thức nói không chừng cậu sẽ tin thằng Kiệt bạn cậu bị ma nhập như mọi người đang đồn thổi thật.

Ở quán rượu này có hệ thống phòng riêng cho khách quý. Đám bọn cậu cũng có một phòng riêng như vậy.

Lý Thịnh vừa mở cửa, mùi rượu trong phòng xộc ra làm phổi cậu căng chặt. Chẳng biết tên điên kia uống bao nhiêu, nói không chừng nó còn mang rượu ra tắm.

"Dậy đi, đi cùng tao sang toà thị chính." Lý Thịnh nhìn cậu thanh niên quần áo xộc xệch mặt đầy khinh bỉ.

Vẻ nhếch nhác của đại thiếu gia nhà họ Hứa trông khó nhìn chết mất: "Đệ nhất mỹ nam hay đệ nhất công tử dính vào tình yêu kết quả đều thảm hại như nhau cả thôi... không đáng mặt đàn ông."

Hứa Anh Kiệt khó chịu quay mặt nằm dài trên ghế da, áo sơ mi không gài nút, quần tây cũng không gài, hiện trường hỗn độn làm người ta khó mà suy nghĩ chín chắn. Cậu lầu bầu trong cơn say: "Đừng làm phiền tao."

"Mày làm ơn dừng lại trò chơi thảm hại này được rồi đấy. Không có cô này thì có cô khác." Vừa dứt lời, cái gối da được may tua rua ở viền bay thẳng vào mặt Lý Thịnh không thương tiếc. Lực đủ mạnh khiến đầu Lý Thịnh lệch hẳn sang một bên, cậu cười nhạt mỉa mai: "Ra tay ác thật đấy."

Hứa Anh Kiệt ngồi dậy, lười biếng dựa lưng vào ghế, cầm chai rượu tu một hớp. Nhưng vừa nhắm mắt ngửa cổ bóng dáng người con gái ấy lại lởn vởn trong đầu, làm anh khó chịu không thôi.

Thảm hại sao?

Nói vậy còn nhẹ quá, đường đường là Hứa Anh Kiệt tài hoa, phong độ, danh sách phụ nữ từng được anh bước qua đời viết thành sớ. Ấy vậy mà chết dưới tay một người con gái, lại còn là gái nhà lành.

Quả báo thật mà.

"Đến toà thị chính làm gì?" Hứa Anh Kiệt vừa gài nút áo vừa quay sang hỏi Lý Thịnh.

"Bà ta giở trò gì đó, tao muốn sang hỏi Louis mượn ít thông tin từ nó." Lý Thịnh rút hộp thiết, mở nắp lấy ra một điếu thuốc lá cùng cái zippo* quẳng sang cho Hứa Anh Kiệt.

"Mày sang Louis chỉ để giải quyết mấy trò dở hơi của đám phụ nữ?" Hứa Anh Kiệt khinh bỉ liếc xéo Lý Thịnh quẳng cái zippo* trả lại cậu: " Đáng mặt đàn ông lắm cơ."

*Zippo: là một loại bật lửa bằng kim loại có thể đổ thêm nhiên liệu khi cạn.

"Sáu năm không trở về, tao đang là kẻ thân cô thế cô. Nào có giống như đại thiếu gia họ Hứa, có quyền, có thế, có thực lực." Lý Thịnh châm lửa, đốt thuốc, hít một hơi sâu. Cũng không biết từ bao giờ cậu lại nghiện thuốc. Có lẽ từ những lúc cô đơn một mình nơi đất khách cậu đã quen làm bạn với điếu thuốc và quẹt lửa, những thứ ấm áp còn sót lại bên cậu.

"Có quỷ tin mày. Giải quyết bà ta thì không sao nhưng người còn lại dù sao cũng là ba mày. Đâu thể lòng người dạ thú như thế." Kẻ hiểu Lý Thịnh còn tồn tại trên cõi đời này nếu không phải Hứa Anh Kiệt thì không là ai cả. Tìm Louis làm gì anh cũng hiểu rất rõ, Louis làm bên cục thuế, thằng quỷ này muốn sờ gáy ba nó.

"Nghĩ gì vậy? Tao sẽ không tổn hại đến tiền và gia sản của tao đâu." Lý Thịnh cười như có như không. Cậu hít vài hơi rồi dụi tàn thuốc vào gạt, đứng dậy: "Đi thôi."

Hứa Anh Kiệt bất đắc dĩ thở dài, nối gót theo sau Lý Thịnh.

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play