Edit: Vong Nguyệt
Beta: Mạn Mạn
Bầu không khí trong phòng không hề giương cung bạt kiếm như Đậu Tương tưởng tượng.
Cả mẹ Quý và Nguyễn Tố đều không phải kiểu người sẽ đánh nhau với người khác, nhưng quả thực hai người họ đang ngồi xuống nói chuyện, nội dung câu chuyện không hề ôn hòa chút nào.
Cách cư xử hôm nay của Nguyễn Tố không chỉ khiến nhà họ Nguyễn kinh ngạc mà cũng khiến mẹ Quý vô cùng bất ngờ.
Bà chung sống với Nguyễn Tố chưa lâu, trước khi Nguyễn Tố đến đây, tổng cộng mới thấy mặt được vài lần. Mặc dù bà không thật sự cho rằng Nguyễn Tố là một quả hồng mềm mặc người khác nắn bóp, nhưng cũng không cảm thấy cô có thể lợi hại đến mức nào, dù sao cô vẫn còn trẻ tuổi, năm nay còn chưa tròn hai mươi lăm. Trong nhận thức của mẹ Quý, một cô gái mới 24 tuổi cho dù tâm tư khó dò đến đâu thì cũng không đến mức khiến một người đã sống qua nửa đời người như bà không nhìn thấu.
Rốt cuộc hôm nay Nguyễn Tố đã phá vỡ nhận thức của bà. Vốn cho rằng Nguyễn Tố lúc nào cũng bị Nguyễn Mạn ức hiếp nhưng bây giờ xem ra không hẳn là như vậy. Chẳng qua Nguyễn Tố chỉ đang che giấu, hoặc nói đúng hơn là không thèm so đo. Một khi Nguyễn Tố muốn đánh trả thì Nguyễn Mạn hoàn toàn không thể chống đỡ nổi.
Người như Nguyễn Tố, hoặc là thật sự tốt, hoặc là lòng dạ tâm tư rất sâu, quả thực là không thể không đề phòng.
Mẹ Quý vốn định không quan tâm nhưng xét thấy biểu hiện hai ngày nay của Nguyễn Tố tạm chấp nhận được, tất nhiên có vài lời muốn sớm nói ra.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play